Trong lúc nhất thời, Thẩm Băng Đàn tưởng rằng những gì mình nghe được là ảo giác.
Cô chậm rãi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt mơ hồ hiện rõ trong màn đêm, đôi môi mỏng vô thức mấp máy vài cái, giọng nói mang theo chút run rẩy: "Anh vừa nói cái gì?"
Sau một khắc, cô nắm lấy cổ áo Tần Hoài Sơ, càng ngày càng siết chặt, lại hỏi lần nữa: "Tần Hoài Sơ, anh giúp em tìm ba từ khi nào?"
Cổ Tần Hoài Sơ bị cô siết chặt, trong lúc nhất thời cảm thấy ngạt thở, ý thức trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Đến lúc này anh mới kịp phản ứng mình vừa nói gì với cô.
Anh khẽ nhéo mi tâm, sao mà uống chút rượu liền quên hết mọi chuyện thế này.
Cũng may lúc này trong phòng không bật đèn, trong mắt lướt qua một tia ảo não, anh nắm tay Thẩm Băng Đàn, ý bảo cô nới lỏng cổ áo anh ra: "Hình như anh hơi say, nhức đầu quá."
Nói xong, anh xoay người nằm nghiêng ở một bên giường, giả chết.
Lúc này Thẩm Băng Đàn sao ngủ nổi nữa, cô trực tiếp bật đèn ngủ đầu giường lên, ánh sáng vàng ấm áp chiếu xuống có chút chói mắt, Tần Hoài Sơ nhắm mắt lại.
Thẩm Băng Đàn khoanh chân ngồi dậy, ôm cánh tay Tần Hoài Sơ, không cho anh ngủ: "Anh còn chưa giải thích rõ ràng với em mà sao đã ngủ rồi? Anh dậy đã được không?"
Tần Hoài Sơ túm lấy cổ tay cô, kéo cô vào lòng, Thẩm Băng Đàn theo đà ghé vào ngực anh.
Chiếc cằm thon trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-anh-chi-thich-em/3400163/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.