Việc cô có thể mở lòng và nói mấy câu như vậy, cho thấy cuối cùng cô cũng có thể buông bỏ những nút thắt trong lòng bao năm qua, Tần Hoài Sơ rất vui mừng.
"Ngốc quá." Anh cưng chiều xoa đầu Thẩm Băng Đàn, "Sao em biết kết quả nhất định sẽ không tốt hả?"
"Không nói chuyện này nữa, chúng ta ăn cơm trước đi." Tần Hoài Sơ cầm thìa múc cháo lên thổi mấy cái, "Há miệng nào, anh đút cho em."
Ăn sáng xong, Tần Hoài Sơ và Thẩm Băng Đàn rời khỏi khách sạn, trở về Vịnh Thủy Vân.
Ra khỏi khách sạn, hôm nay trời rất lạnh, trời đã sáng mà mặt trời thậm chí còn không ló rạng, những cơn gió lạnh buốt óc thấu xương gào rít bên tai khiến da thịt đau nhức.
Cũng may tài xế đã lái xe tới trước cửa khách sạn, Tần Hoài Sơ chủ động mở cửa xe cho cô.
Bên trong bật hệ thống sưởi, vừa ngồi vào đã ngay lập tức ngăn chặn cái lạnh bên ngoài.
Ở bên ngoài, Tần Hoài Sơ hàn huyên với Doãn Lê Hân vài câu rồi cũng ngồi vào.
Xe rời khách sạn, phóng băng băng trên đại lộ rộng rãi.
Ngồi trong xe một lúc, Thẩm Băng Đàn cảm thấy hơi nóng, liền cởi áo khoác dạ ra.
Tần Hoài Sơ ở một bên nhìn thấy, tiện tay nhận lấy: "Hôm nay em dậy sớm, nếu buồn ngủ thì ngủ thêm một lát đi."
Thẩm Băng Đàn lắc đầu, ngoảnh ra ngoài cửa sổ nhìn những thân cây chạy ngược hai bên đường.
Lá đã rụng từ lâu, những cành cây trơ trụi vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-anh-chi-thich-em/3400164/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.