Đến tận tối lúc đi ngủ, Thẩm Băng Đàn vẫn rầu rĩ chuyện chiếc váy ngủ: "Thật sự em không có mua, cũng không biết tại sao lại mang về, không chừng cửa hàng cố ý đưa cho em để tăng doanh thu bán hàng đấy, nếu không thì ngày mai em mang đi trả lại nhé."
Cô vừa nói vừa vén chăn lên định xuống giường để đóng gói lại chiếc váy ngủ.
Tần Hoài Sơ giữ cô lại, đè người ở phía dưới: "Đã mua về rồi, em còn trả lại làm gì? Anh thấy nó khá đẹp đấy chứ, hợp với em."
"Sao có thể, cái váy đó quá..."
Thẩm Băng Đàn khéo léo đổi lý do thoái thác, "Quá mỏng, lại còn cắt xén."
"Có sao? Em mặc thử cho anh xem xem nào?"
Thẩm Băng Đàn đỏ mặt, quả quyết lắc đầu: "Không muốn."
Tần Hoài Sơ cũng không ép buộc cô: "Vậy quên đi, dù sao mặc vào cũng phải cởi ra, phiền phức."
Thẩm Băng Đàn: "..."
Tần Hoài Sơ nhẹ nhàng mút vành tai cô, giọng nói trầm ấm, tràn đầy nồng nhiệt: "Hôm nay đi mua sắm có mệt không?"
Thẩm Băng Đàn tưởng là anh dự định tối nay sẽ yên tĩnh một đêm, liền thuận theo anh: "Rất mệt."
Đại khái là biết được tâm tư nhỏ này của Thẩm Băng Đàn, Tần Hoài Sơ khẽ nhếch môi: "Mệt à?"
Thẩm Băng Đàn ngây thơ vô tội nhìn anh, gật đầu: "Vâng."
"Vậy để anh thưởng cho em." Anh trầm giọng, hôn lên môi cô.
Đêm dần khuya, khu chung cư giống như được bao bọc bởi một màn mây sương mù màu xanh, mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-anh-chi-thich-em/3400162/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.