Bởi vì bao lâu nay Tô Bảo Nhi vẫn luôn ăn động vật có năng lượng như Viêm Địa Điểu, Cá Phệ Thiên nên thể chất đã thay đổi.
Cụ thể là thay đổi cái gì thì Tô Đạt cũng không rõ lắm, chỉ là rất khác trẻ con bình thường. Sức lực mạnh hơn là một trong số đó.
Máy bay vốn đã rách nát xông vào giữa bão tuyết, đụng phải gió mạnh mãnh liệt bên ngoài khiến cho quỹ đạo lệch đi đụng vào thân cây. Tô Đạt vội vàng đón lấy Tô Bảo Nhi lăn trên mặt đất, khẩn trương nhìn về phía Thang Lâm.
Thang Lâm mím môi không nói lời nào, mặc dù cơ thể bị rung lắc xiêu vẹo nhưng vẫn cầm chặt tay lái, không để nó chịu ảnh hưởng.
Cảm giác được đã rời khỏi trung ương bão tuyết, còn chưa kịp thở ra một hơi thì một cây đại thụ đã ầm ầm ngã xuống đập vào đuôi máy bay, máy bay lại mất khống chế lần nữa, phần đuổi bốc khói rơi xuống đất.
Trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc, Tô Đạt phát hiện một cái ốc đảo. Hắn túm lấy Thang Lâm đã buông tay lái, lại đưa Tô Bảo Nhi cùng bò sữa nhỏ dịch chuyển ra cửa.
Thang Lâm chú ý tới vị trí của bọn họ, hoảng sợ kêu lên: "Chú Tô, không được! Nhảy từ đây xuống sẽ chết!"
Thật ra nếu chỉ có một mình Tô Đạt thì không thành vấn đề, nhưng hắn bây giờ trên lưng cõng một, trong tay ôm hai, hơn nữa một trong hai còn là bò sữa nhỏ có trọng lượng bằng ba người, Viêm Địa Điểu trốn trong lòng Tô Bảo Nhi đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-vu-em-vi-dien-truc-tiep/1730772/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.