Không bao lâu Quý phi tới, lập tức kêu ta tiến lên phía trước, thân thiết hòa ái mà mở miệng.
"Lâu lắm không gặp, Hoài Nguyệt trổ mã lại càng ngày càng xinh đẹp."
Ta cười nhạt đáp, "Không sánh bằng một nửa của nương nương."
Tay bà ta chạm lên cổ tay, giống như muốn lấy xuống vòng tay tặng cho ta.
Một trận gió nhẹ thổi qua, ta động tác tự nhiên mà giơ tay sửa sang lại tóc mai, lộ ra trên tay mang triền ti vòng ngọc. Chính là của tiên hoàng ban cho Khương gia, vô cùng trân quý, tuyệt thế vô song.
Quý phi lại yên lặng mà đem tay buông xuống.
Ta chỉnh tóc xong liền không dấu vết mà thu tay lại, tiếp tục phủ lên thang bà tử.
Không uổng công ta trước khi ra cửa cố ý treo lên nhiều vòng tay trân quý như vậy, không chỉ có như thế, trên đầu châu thoa, nhẫn đeo trên ngón tay, tất cả đều là trân phẩm vua ban. Cực kỳ trân quý, nhưng lại điệu thấp, sẽ không cướp mất nổi bật của Quý phi nương nương.
Quý phi nghĩ muốn tặng đồ cho ta, cùng ta lôi kéo quan hệ cũng tìm không ra cơ hội xuống tay.
Bà ta tựa hồ có chút vô ngữ, hứng thú trò chuyện cũng giảm không ít.
Ta vui vẻ tự tại, chờ yến hội bắt đầu liền trở về vị trí của bản thân, Tống Song ngồi ngay bên cạnh, trước đài ca vũ yên bình, dưới đài hai người yên lặng đoạt tô điểm ăn. Trùng hợp hai người chúng ta khẩu vị cực kỳ giống nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-ngoc/2923866/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.