Đồ vật của ta, đều giống nhau thêu khương hoa làm kí hiệu, kiện áo khoác kia là lúc Dung Ngọc chọc ta tức giận, ta lúc đó liền đem khương hoa đổi thành một dấu khương xấu thê thảm.
Người Đông cung cũng không ai biết việc này, lần trước thời điểm kiểm kê đồ vật, liền bỏ sót một chiếc áo choàng này. Ta cũng là hôm nay nhìn thấy mới nhớ tới."
Khúc Anh tức khắc xấu hổ mà đứng im tại chỗ, không biết nên tiếp tục khoác áo khoác tốt, hay là cởi ra trả lại cho ta.
Thái tử đoán chừng cũng không nghĩ tới một kiện này cũng là xuất từ tay ta, trầm ngâm một lát, hướng ta nói: "Mười vạn bạc, coi như ta mua lại chiếc áo choàng này của Khương tiểu thư?"
Ta che lại thang bà tử, trong lòng bàn tay là ấm áp, gió lạnh thổi không lọt nổi vào trong tay áo, "Ta cũng không thiếu một chiếc áo choàng này, cũng không thiếu mười vạn bạc, người khác mặc qua ta cũng không cần, coi như tặng cho Khúc cô nương."
Khúc anh cương cứng tại chỗ.
Thái Tử sắc mặt trắng nhợt, vẫn là hảo tính tình mà nói tiếp: "Vậy liền cảm tạ Khương tiểu thư."
Ta không tiếp tục nhìn bọn họ nữa.
Mười dặm hoa mai sáng rực diễm lệ che lấp đi những bông tuyết đầu mùa.
Đến địa phương hàn mai nở rộ rực rỡ nhất, cung nhân đã sớm dựng lên đài, con hát phía trên đài ê ê a a hát xướng.
Lúc ta đến người đã rất nhiều. Nhìn thấy ta, Thái tử cùng Thịnh Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-ngoc/2923870/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.