Bởi vì đã mấy hôm liền chưa đến công ty nên có nhiều thứ anh phải xem rồi ký, việc trên tay nhất thời giải quyết không kịp, chiều lúc Mạnh Thanh tới, anh hẵng còn chưa ngơi.
Lúc nhân viên công ty mời hắn vào, Phó Ngọc Thanh đang đọc công văn, thấy hắn thì không nén được nụ cười, đặt công văn xuống mời hắn vào.
Mạnh Thanh không ngờ anh lại bận rộn đến vậy, cũng có phần ái ngại, mọi người ra ngoài hết rồi mới hỏi: “Sao lại bận thế này?”
Phó Ngọc Thanh giải thích: “Sổ sách của công ty ấy mà, lát nữa là tụi tôi xem xong thôi, mấy cái khác thì không quan trọng.”
Mạnh Thanh không hỏi thêm nữa, bảo: “Em ở đây chờ anh nhé.” Rồi hỏi anh, “Tối anh muốn ăn gì không?”
Phó Ngọc Thanh thấy cửa đã khép, môi vẽ lên một nụ cười, thấp giọng: “Vẫn muốn ăn chè đậu đỏ hoa quế.”
Mặt Mạnh Thanh đỏ lên, nhìn anh thật lâu, nói: “Được.”
Lúc bấy giờ Phó Ngọc Thanh mới thu vẻ mặt quyến luyến lại, tỉ mẩn đọc hết đống văn bản, xong hai người mới cùng xuống lầu.
Phó Ngọc Thanh sợ về muộn, mất công tài xế chờ, bèn chẳng ngồi xe hơi nữa mà cùng vẫy một cái xe kéo với Mạnh Thanh. Dọc đường đi qua trung tâm thương mại, anh nhất quyết đòi dừng lại mua quạt, Mạnh Thanh chỉ còn cách theo anh. Phó Ngọc Thanh mua hai cây quạt nhờ người vác về, xong lại mua một cái xe đạp con cho Đình Ngọc, vẫn còn muốn tậu thêm mấy thứ khác cơ, nhưng lại bị Mạnh Thanh ngăn lại, cười bảo trời nóng thế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053759/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.