🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Ngọc Thanh ngây ra, không nhịn được mà nói: “Nếu tôi không muốn bọn họ thì sao? Nếu tôi tình nguyện ở Đông Đài xem em đánh quyền thì sao?”

Mạnh Thanh xoay người lại: “Tam gia, ngài cứ ở lại Thượng Hải vẫn hơn. Chỗ này không phải nơi để ngài ở đâu.”

(*Ở chương trước mình bảo bỏ xưng hô “ngài,” nhưng ở đây trong gốc Mạnh Thanh vẫn gọi Phó Ngọc Thanh là “ngài” ở đúng câu này thôi nên mình giữ nguyên nhé.)

Phó Ngọc Thanh không ngờ hắn lại tuyệt tình đến thế, dạ dày thoáng nhói lên, bèn hỏi ngược lại hắn: “Lẽ nào em nhất quyết muốn đuổi tôi đi sao?”

Mạnh Thanh không đáp, Phó Ngọc Thanh vừa cuống lại vừa giận, không nhịn được mà nói, “Em nói rất đúng, bên cạnh tôi có rất nhiều bạn bè. Thế nhưng chẳng phải bên cạnh em cũng có nhiều bạn chẳng kém đó sao? Tôi nghĩ trong lòng em, chắc cũng chẳng tiếc rẻ gì một người như tôi đâu.”

Anh vừa dứt lời đã hối hận.

Mạnh Thanh trầm giọng: “Tam gia, không còn sớm nữa, anh về ngủ sớm một chút đi.”

Phó Ngọc Thanh thẫn thờ nhìn hắn đi, cơn đau trong dạ dày quặn thắt, phải chống tay vào thân cây chờ một lúc mới gượng quay lại phòng.

Anh trằn trọc nghĩ về những lời của Mạnh Thanh, nỗi lòng chua xót chất chứa sự hối hận không nói nên lời. Lời chia tay thốt lên khi áy, có ai ngờ hôm nay lại sẽ chẳng thể buông.

Đêm ấy anh đau quằn quại, đến tận lúc trời hửng sáng mới chớp mắt được chốc lát, sau khi tỉnh thì không buồn ngủ nữa, bèn thu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053731/chuong-206.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tọa Hoài Bất Loạn
Chương 206
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.