Chu Viên nhớ tới lúc cắt đứt tất cả liên lạc với cô, trí nhớ hắn rất tốt, thật ra lúc đó hắn đã biết chỉ cần liên lạc một lần thì hắn sẽ biến thành học sinh tiểu học, từ bỏ cuộc sống mà hắn rất vất vả mới giành được.
Không thể nói rõ hối hận thế nào, chỉ là bỗng nhiên nhận ra hắn thật sự không còn tuổi thơ rồi.
Thật ra Miêu Miêu cũng không phải coi Chu Viên là người ngoài nên mới đi mượn điện thoại của người khác, cô mượn điện thoại của ủy viên văn nghệ là bởi vì bọn họ đều có trong một group.
Group này là do Miêu Miêu tạo hồi huấn luyện quân sự lớp mười, thuận tiện cho mọi người than thở về sự mệt mỏi của huấn luyện quân sự, về sau vẫn còn giữ lại thuận tiện cho việc thông báo, Miêu Miêu đã upload rất nhiều ảnh chụp tập thể lớp trong đây.
Trong phòng làm việc, Miêu Miêu nghiêm túc lấy thông tin của mười hai bạn học ra, có bản sao chứng nhận bảo lãnh tối thiểu, bản sao chứng nhận hộ nghèo, còn có vài bạn học thông tin đăng ký có đóng mộc của ủy ban.
Hai người bạn học trước không cần về quê đóng dấu nhưng mà nộp đơn xin nhất định phải có con dấu của ủy ban.
Miêu Miêu rất quen thuộc với mọi người, bởi vì lớp hoạt động ngầm rất nhiều cho nên Miêu Miêu cũng biết gần hết tình hình gia đình của mọi người.
Mặc dù có vài người không có chứng nhận hộ nghèo cùng chứng nhận bảo lãnh tối thiểu, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-muon-lam-ban-tot-voi-cau/2201409/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.