Có cảm giác rất kỳ lạ. 
Miêu Miêu ngồi ở chỗ này chờ ba mẹ của Chu Viên cùng chủ nhiệm lớp qua đây. 
Bởi vì trời tối nên bên ngoài không có âm thanh gì, thỉnh thoảng lại có tiếng giày cao gót đi qua, vô cùng nhịp nhàng, tiếng lộc cộc từ xa đến gần.... 
Miêu Miêu nuốt một ngụm nước bọt, lặng lẽ đi tới ngồi cạnh giường bệnh, bên cạnh vẫn còn mấy cái giường bệnh trống không. 
Lúc này, bên ngoài bắt đầu mưa to, gió thổi đập vào cửa thủy tinh. 
Miêu Miêu đóng cửa sổ, quay đầu lại thì thấy Chu Viên đã ngồi dậy. 
Miêu Miêu lại càng hoảng sợ, tim suýt nữa ngừng đập. 
Chu Viên có chút xấu hổ, "Ngại quá, dọa cậu rồi." 
Miêu Miêu càng xấu hổ, "Không sao, cậu tỉnh lại là tốt rồi. Tớ nghe bác sĩ nói cậu bị áp lực...." 
Sau khi nói ra Miêu Miêu lại cảm giác mình không nên nói lời này, dù sao cũng chỉ là bạn tiểu học từ rất nhiều năm trước, hơn nữa bây giờ căn bản không có chút quen thuộc nào, lời mở đầu này thật sự quá dở. 
Kỳ lạ là mỗi lần đối mặt với Chu Viên, cô lại xấu hổ không biết nên nói cái gì. 
Có lẽ nguyên nhân bởi vì trước đây từng quen biết, cũng có lẽ bởi vì gặp lại nên không thoải mái. 
Chu Viên mở miệng phá vỡ không khí xấu hổ, "Cảm ơn cậu đã đưa mình tới bệnh viện." 
"Đừng khách sáo, tớ là lớp trưởng mà, quan tâm bạn học là chuyện đương nhiên." Miêu Miêu nói, huống chi đây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-muon-lam-ban-tot-voi-cau/2201410/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.