Hai người đi ăn tối, sau đó Ninh Triết đưa cô về kí túc xá.
Tay Ninh Triết nắm chặt tay cô, mấy ngón tay đan xen vào nhau, dính chặt không rời. Anh lưu luyến nhìn cô, khẽ nói:"Để được nắm tay em, ôm em trong lòng, anh đã phải cố gắng rất nhiều."
Tô Khanh chìm đắm trong sự hạnh phúc, mỉm cười:"Không sao, từ nay về sau em cùng anh cố gắng."
Ánh mắt Ninh Triết cực kì ôn nhu, đưa tay vuốt ve bên má cô, hơi cúi người, vẫn là không nhịn được hôn cô một cái. Nụ hôn thoáng qua rất nhanh, khiến Tô Khanh có chút bất ngờ, mặt mũi đỏ bừng.
Nhìn dáng vẻ xấu hổ kia của cô, Ninh Triết ngược lại cảm thấy rất vui vẻ.
Anh cười xấu xa trêu chọc cô.
"Hôm nay tha cho em. Sau này anh sẽ từ từ đòi lại."
Tô Khanh giương mắt nhìn Ninh Triết, bỗng dưng muốn tính sổ chuyện cũ, liền hỏi:"Anh nói anh thích em từ lúc nào?"
Ninh Triết lập tức quái gở nhìn cô:"Sao em lại hỏi chuyện đó?"
"Anh cứ nói đi."
Ninh Triết liền suy nghĩ một lát, thành thật đáp:"Anh không biết."
Mấy ngón tay thon dài của anh khẽ duỗi ra, chạm lên mái tóc rối loạn trong gió của cô, chậm rãi vuốt vuốt, thanh âm đều đặn:"Từ lúc em không màng nguy hiểm giả làm cảnh sát đến cứu anh ở trong con hẻm nhỏ kia?"
"Hay là lúc chúng ta cùng đến quán của Quan Du ăn thịt nướng, nhìn em ngưỡng mộ anh ta, còn khen anh ta đẹp trai, anh cực kì đố kị?"
Mấy ngón tay khẽ trượt xuống gò má cô, dịu dàng vuốt ve, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-khanh-ninh-triet/901657/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.