Sau khi cầm tiền, Trương Dao liền vội vàng ra ngoài, nói là đến bệnh viện. Tô Khanh cũng không nghĩ nhiều, lúc này điện thoại đổ chuông, là mẹ Tô gọi tới.
Tô Khanh lập tức nghe máy. Giọng nói quen thuộc cằn nhằn bay tới.
[Nha đầu, Bắc Kinh trở lạnh rồi, con mặc nhiều một chút. Còn nữa, ra ngoài đừng quên mang theo ô đó.]
Nghe thấy giọng của mẹ thật tốt. Tô Khanh bất giác mỉm cười, ngoan ngoãn đáp:"Vâng ạ, con nhớ rồi. Mẹ, mẹ đã ăn gì chưa? Bố mẹ ở nhà ăn nhiều đồ bổ một chút, tập thể dục mỗi ngày, nâng cao sức khỏe nhé. Không có con ở bên cạnh, hai người có thể bồi dưỡng tình cảm vợ chồng rồi a."
Mẹ Tô xùy xùy:[Ăn nói lung tung. Không cần nha đầu thối con nhắc nhở. Mẹ và lão già kia mỗi ngày đều ăn rất nhiều đồ ăn ngon, vui vẻ đi dạo, không cần con lo lắng đâu. Ngược lại là con, nhớ ăn cơm đúng giờ, mặc áo ấm, không đủ tiền thì nói với mẹ.]
Nhắc đến chuyện tiền, Tô Khanh liền do dự có nên nói chuyện của Trương Dao cho mẹ Tô biết hay không. Suy nghĩ một lúc cô quyết định vẫn nên nói thì hơn. Dù sao số tiền đó đối với cô mà nói thì vẫn khá lớn, nên nói một tiếng với bố mẹ.
Nghĩ vậy cô liền mở lời:"Mẹ, con có chuyện muốn nói."
Mẹ Tô lập tức trả lời:[Chuyện gì thì mau nói đi.]. Ngôn Tình Nữ Phụ
Tô Khanh:"Bạn cùng phòng của con dạo này gia đình xảy ra chút chuyện. Mẹ của cậu ấy bị bệnh cần phải phẫu thuật, số tiền phẫu thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-khanh-ninh-triet/901656/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.