Hướng Diệc Nhiên trực tiếp kéo Lê Nguyệt vào văn phòng của anh ta.
Nhân viên nhìn thấy ông chủ đang lôi kéo một cô gái trở về thì sợ hết hồn.
Mới nhìn thì tưởng là Lê Cảnh Trí, nhìn lại mới biết không phải, mặt mũi của cô gái này chỉ có một số chỗ giống với Lê Cảnh Trí, nhưng khí chất thì cách nhau đến một vạn tám ngàn dặm.
Lê Cảnh Trí dịu dàng, hào phòng, vẻ ngoài của cô gái này lại khá cởi mở.
Rõ ràng là chênh lệch rất lớn, sao bọn họ lại thấy khá giống nhỉ, xem ra làm việc lâu quá, mắt họ bị mờ hết rồi.
"Lê Nguyệt! Cô có lòng tự trọng hay không? Rốt cuộc cô đã nói gì với Cảnh Trí, tôi nhắc nhở cô, cô mà còn dám nói linh tinh trước mặt cô ấy, cẩn thận tôi xé nát miệng cô."
Hướng Diệc Nhiên không dám thừa nhận, cũng không thể thừa nhận tình cảm của mình.
Anh ta biết liêm sỉ, cũng biết đúng sai.
Hiện giờ tình cảm của Lăng Ý và Lê Cảnh Trí rất tốt, anh ta không thể làm người thứ ba phá vỡ hạnh phúc của người khác.
Thích Lê Cảnh Trí là chuyện của một mình anh ta, anh ta không có cách nào không chế con tim của mình, cũng không cần người khác cảm thấy khổ sở như anh ta.
"Anh hiểu lầm rồi, tôi không nói cho cô ấy biết chuyện anh thích cô ấy." Lê Nguyệt biết nặng nhẹ, tuy rằng cô ấy không thích cái suy nghĩ của Hướng Diệc Nhiên, nhưng cô ấy cũng biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói. Cô không hề để lộ những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1012851/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.