"Cô biết suy nghĩ đen tối gì của anh ta? Thực sự rất đen tối sao? Có đen tối lắm không?" Lê Cảnh Trí mỉm cười nhìn Lê Nguyệt.
Đàn ông đen tối chỉ có thể là ở trên giường.
Cô hiểu nhầm là Hướng Diệc Nhiên và Lê Nguyệt đã phát triển "sâu" đến bước kia rồi.
Mới đầu Lăng Ý cũng thế, cũng thích dùng bất kì thủ đoạn nào ... Cô cũng thấy nó rất đen tối, sau đó, mãi rồi cũng quen.
Nhớ đến Lăng Ý, vẻ mặt của Lê Cảnh Trí tối sầm lại.
Lê Nguyệt thở phì phò, không chú ý đến tâm trạng thay đổi của Lê Cảnh Trí, dùng sức gật đầu: "Hướng Diệc Nhiên đúng là đồ lừa đảo, không được chuyện gì tốt cả."
Mơ tưởng đến vợ của anh em, có thể không đen tối sao?
May mà Lê Nguyệt mắng thế nào thì mắng, nhưng cũng không nói những điều không nên nói.
Một khi nói ra, những suy nghĩ của Hướng Diệc Nhiên sẽ trở thành khúc mắc trong lòng mọi người.
Lê Cảnh Trí nhận ra Lê Nguyệt không muốn tiếp tục chủ đề này, cho rằng đây là tình thú giữa cô ấy và Hướng Diệc Nhiên, không hỏi đến cùng: "Đi thôi, chúng ta cũng uống xong rồi, đi lấy tiền thôi."
Vừa đứng lên, cô lại đột nhiên nhớ tới điều gì đó: "Lê Nguyệt, khoản nợ mà cô nợ Hướng Diệc Nhiên, không phải là tiền bữa ăn lần trước đó chứ?"
Lê Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, mặt mày ủ rũ.
Lê Cảnh Trí suy nghĩ: "Vậy không tính là vay, lần trước tôi đã nói tôi mời rồi, tôi sẽ trả cho Hướng Diệc Nhiên số tiền đó."
Vừa dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1012850/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.