Sáng sớm Lâm Hữu dậy phụ bố mẹ bán hàng, vì không muốn Hạ Thiên dậy theo nên rón rén mở chăn ra bước nhẹ nhàng ra bên ngoài
Một lúc sau theo thói quen Y vơ tay tìm kiếm hơi ấm bên cạnh, vơ mãi chẳng thấy đâu
" ưmmm " từ từ mở mắt rồi ngồi dậy
" Hazzzz" Vươn vai
[ Cậu ấy dậy mà không gọi mình]
Y đưa tay chạm vào môi của mình
Hôm qua cậu đã có một giấc mơ khá kỳ lạ
Trong giấc mơ có một chàng trai lén hôn vào môi cậu rồi chạy mất
Nghĩ lại thôi đã thấy rợn cả người lên rồi
Hạ Thiên không dám nhớ lại nữa xuống giường gấp chăn gọn gàng, đi vào nhà tắm chuẩn bị mấy việc cá nhân xong chải chuốt lại mặt tiền của mình nhìn đến lúc nào cảm thấy đẹp nhất cậu mới dừng lại
" Kiểu tóc này đẹp rồi đấy"
Thay quần áo đã chuẩn bị từ nhà, cậu tự tin đi ra ngoài quán tìm cậu bạn thân của mình
" Wao lại là anh hôm qua kìa"
" Tao bảo rồi mà cứ đến đây là được ngắm trai đẹp"
Vừa mới bước vào mà nghe thấy nhiều người khen mình quá Hạ Thiên cười tự tin bước đến bên Lâm Hữu thì thầm vào tai cậu
" Hôm nay tớ mặc như này cậu thấy có đẹp không"
" Không!" Lâm Hữu chốt hạ một từ
Từ khuôn mặt rãng rỡ ngời ngời liềm chuyển sang khuôn mặt u ám đến khó chịu
Cậu không phục hỏi lại lần nữa
" Cậu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-truoc-mat-nhung-nhan-ra-muon-mang/3557251/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.