Một lúc sau, Hạ Thiên đi ra ngoài kéo theo chiếc vali có màu trắng tuyền, nhìn là biết đó là vali của Giang Như 
Hạ Thiên mặt không biến sắc khi bị Giang Như nắm chặt tay không buông, hai người lướt qua cậu để lại cậu bơ vơ đứng một mình ở giữa phòng khách 
Quách Tâm là người ra sau cùng, nhìn theo ánh mắt đượm buồn của cậu có vẻ như đã đoán ra được điều gì đó 
" Đi thôi đừng đứng đây nữa" 
Lâm Hữu cười mỉm 
" Ừm, đi thôi" 
Ra đến xe theo thói quen Lâm Hữu mở cửa ở ghế phụ xe định ngồi vào thì mới giật mình phát hiện chỗ mà mình thường ngồi không còn dành cho mình nữa 
Giang Như đang nói cười vui vẻ với Y, thấy cậu mở cửa ra liền hỏi 
" Cậu sao vậy, chả nhẽ cậu muốn ngồi gần chồng tương lai của tôi sao" 
Hạ Thiên ngồi bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt ngượng nghịu của cậu, môi mấp máy định nói gì đó nhưng chưa kịp nói Quách Tâm đã chen vào 
" Vị trí này chỉ dành cho Giang Như tiểu thư thôi mà, Lâm Hữu hôm nay có vẻ hơi mệt nên mở nhầm cửa xe thôi" 
Giang Như bày ra vẻ mặt kiêu ngạo không đáp lại chỉ hừ một cái rồi mở điện thoại ra chỉnh lớp makeup 
Quách Tâm dắt tay cậu ra ghế sau ngồi với mình và Minh Nhiên 
Đóng cửa xe lại chuyến du lịch bắt đầu 
Trên chuyến xe đi đến biển tất cả mọi người đều nói chuyện rôm rả với nhau 
Giang Như kể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-truoc-mat-nhung-nhan-ra-muon-mang/3558718/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.