Chàng thanh niên ngủ dưới ánh đền mập mờ bên đường, ngoài trời mưa không giảm mà ngày càng to thêm khiến khung cảnh trở nên ẩm ướt và lạnh lẽo như tâm trạng cô đơn của Lâm Hữu bây giờ vậy 
Tiếng cơn mưa đi qua càng lúc càng to làm cậu chợt tỉnh giấc, với bộ quần áo ướt sũng, tóc thấm mưa cậu dường như không đứng nổi được nữa. Hơi thở không còn như bình thường mà nó mang theo một hơi ấm nóng, trong người cũng khó chịu hơn 
Lòng Lâm Hữu bây giờ như lửa đốt không biết phải làm sao, ngoài đường không có ai, điện thoại thì thấm mưa không gọi được. Cơ thể khó chịu không thể chạy dầm mưa về nhà được, chả nhẽ lại nằm đât đợi chết hay sao 
" Lạnh quá" 
Cậu nhìn xung quanh căn nhà đã đổ nát bên đường xem có gì sưởi ấm được hay không, nhìn đi nhìn lại vẫn chỉ là ánh mắt thất vọng, bất lực trước cảnh tượng xui xẻo hôm nay 
" Mệt quá muốn nhắm mắt một chút" 
Đôi mắt đang dần khép lại bỗng tiếng có tiếng xe ô tô chiếu đèn đang đi từ từ ở đường 
Chiếc ô tô ấy dừng ngay trước chỗ cậu ngồi, cửa xe đc mở ra một chàng trai bước xuống không ô không mũ che mưa tiến thẳng về chỗ cậu 
Động tác của cậu ấy rất nhanh nhẹn không chần chừ mà cởi áo khoác khoác cho Lâm Hữu 
Cử chỉ ân cần nhẹ nhàng này cũng đủ để Lâm Hữu biết đây là ai rồi yên tâm dựa vào người mà nhắm mắt nghỉ ngơi một chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-truoc-mat-nhung-nhan-ra-muon-mang/3552016/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.