Sau một khoảng thời gian, vì số lượng phim tăng nhiều, vì phim trường cũng thường xuyên thay đổi, dường như Thái Quân Thành trở về quãng thời gian lưu lạc lúc còn trẻ, luôn là đi vội về vàng, cho dù ở trong nước cũng chỉ ở nhiều nhất chừng hai buổi tối. Nhưng mỗi lần trở lại, y đều nhớ mang quà về cho Lưu Phi Long. Đầu tiên chỉ là một chút sản phẩm thủ công mỹ nghệ hoặc đặc sản của dân gian, càng về sau phần lớn lại biến thành cách làm điểm tâm đặc sắc của các nước.
Từng tờ từng tờ giấy mỏng chằng chịt bút tích không tính là xinh đẹp của Thái Quân Thành. Nhìn lễ vật không đáng bao nhiêu tiền,nhưng Lưu Phi Long lại biết giá trị của nó, anh bị hành động của Thái Quân Thành làm cho vô cùng cảm động, anh có thể tưởng tượng được trong lúc công việc vô cùng bận rộn phải tìm cách làm điểm tâm của dân gian, rồi ghi chép từng chữ từng chữ một khổ cực và không dễ dàng đến mức nào. Mỗi lần anh cũng muốn làm chút gì đó để tỏ lòng cảm ơn của mình. Nhưng do miệng lưỡi kém cỏi, ngoại trừ làm cho cậu ấy một chút đồ ngọt cậu ấy yêu thích thì anh cũng không biết nói hoặc làm gì khác.
"Nhớ bảo trọng. Tôi chờ cậu trở lại." Anh luôn nói câu này, nhưng chẳng biết tại sao, mỗi lần anh nói xong câu đó thì đều nhìn thấy vẻ mâu thuẫn trong mắt của Thái Quân Thành, dù có mong đợi, có vui vẻ, nhưng vẫn có thêm vẻ mất mát, nhưng anh thật sự không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tiramisu/2250199/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.