Vừa xuống máy bay, nhà cũng không về đã kéo vali hành lý nặng nề vội vàng chạy tới cửa hàng đồ ngọt của Lưu Phi Long, nhưng gõ cửa nửa ngày lại không thấy ai ra mở cửa.
Là do mình quá nóng lòng. Tại sao mình lại cho rằng nhất định hàng ngày Lưu Phi Long sẽ sống ở cửa hàng? Anh có cuộc sống của mình, có lẽ anh có hẹn với người khác. Thái Quân Thành cười khổ một tiếng, vừa mới xuống máy bay, quên mặc áo khoác dày, hiện tại cảm thấy hơi lạnh, không thể làm gì khác hơn là lùi người dậy, vùi vào trong góc bên cạnh cửa tiệm. Có lẽ là do thật sự quá mệt mỏi, vốn chỉ muốn nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, chờ anh trở về, nhưng lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Mà Lưu Phi Long hiếm khi ra cửa trở lại cửa hàng lúc nửa đêm kinh ngạc phát hiện có một bóng người núp cạnh cửa tiệm. Nhón chân tới gần, nhìn một lúc với phát hiện ra đây chính là gương mặt ngủ như trẻ con đã lâu không gặp của Thái Quân Thành. Anh kinh ngạc ngây ngẩn cả người, trong lúc lơ đã thấy túi du lịch to bên người Thái Quân Thành, chẳng lẽ vừa xuống máy bay cậu ấy đã tới đây sao?
Anh chần chừ vươn tay, sờ lên gò má lạnh như băng của Thái Quân Thành, trong mắt có chút đau lòng, thật lạnh! Có lẽ cậu ấy chờ mình đã lâu rồi. Mình đi ra ngoài mới ba giờ đồng hồ. Cởi áo khoác của mình xuống, nhẹ nhàng khoác lên thân người đang ngủ say, sau đó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tiramisu/2250194/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.