Nếu thực sự tình yêu có thể nuôi dưỡng, vìsao mình thích anh ấy lâu như thế, cố gắng đến gần anh ấy lâu như thế mà chỉ cóthể nuôi dưỡng một thứ tình cảm mập mờ.
Công việc nghiệm thu công trình giai đoạn đầu khônghết hai mươi tám ngày.
Thiết bị không lớn, sau khi kết thúc nghiệm thu công trình giai đoạn đầu, bênthi công công trình kỳ hai vẫn đang trong quá trình kiểm tra riêng từng thiếtbị. Nhân dịp máy bay trực thăng đưa đến sàn thi công hai người thiết kế của việnthiết kế nên Hồ Đồng là tổng giám sát lấy lý do chuẩn bị tài liệu cho giai đoạnhai, đưa Hàn Hiểu về đất liền.
Hôm đầu tiên rời khỏi sàn thi công, Hàn Hiểu kéo Quách Dung Dung đi chợ suốt cảmột buổi chiều, không phải là kiểu cưỡi ngựa xem hoa, đi rồi lại dừng mà là mộtquá trình đi liên tục chen hết chỗ này đến chỗ kia một cách đáng sợ.
Quách Dung Dung rất mệt nhưng Hàn Hiểu vẫn rất háo hức.
“Không phải là cậu vừa rời sàn thi công sao?” Quách Dung Dung vừa than thở, vừaôm lấy cột ở cửa chợ, sống chết cũng không chịu bước đi, “Cậu không về nhà ngủmột giấc, chen chúc giữa dòng người này làm gì?”
Hàn Hiểu khoác tay cô, trả lời rất hùng hồn, “Bởi vì vừa rời sàn thi công nênmới cảm thấy rất thích những chỗ đông người, chen thế nào cũng không đủ.”
Quách Dung Dung nhìn cô dò xét, “Thật ra cậu muốn đến phòng tranh của La ThanhPhong đúng không?”
Hàn Hiểu bị sặc cô ca, ho hai tiếng rồi nói: “Nói linh tinh gì thế?”
Muốn đi thì tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-tron-chay/20241/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.