Chưa bao giờ tôi thấy mình lại mong nhanh hết một tuần như vậy, tôi muốn sau khi Duy trở về, kể cả Duy không nói thì tôi cũng sẽ tự nói, tôi sẽ tự đặt cược một lần, sẽ hỏi Duy liệu Duy có đồng ý hủy bỏ cái tờ hôn ước vớ vẩn kia đi không?
Dù sao thì trên đời này làm gì có ai sinh ra đã vốn phù hợp, là tự mỗi người đều thay đổi để phù hợp nhau mà thôi.
Sáng chủ nhật mẹ chồng lại hầm một cà men gà tiềm thuốc bắc hạt sen, tôi vừa xuống đến cầu thang bà lật đật gọi lại dặn:
-Lát nữa con mang cái này tới cho chồng con đi, nó thích ăn nhiều táo đỏ nên mẹ bỏ nhiều lắm, cả hạt sen nữa, ăn hạt sen cho dễ ngủ.
Rồi mẹ vội vàng dặn thêm:
-Bố với mẹ về thăm ông nội, chiều tối nay mẹ lên nhé. Con nhớ nói thằng Duy hôm nay tranh thủ về sớm một bữa ăn cơm cuối tuần, mai nó bay rồi còn gì.
Mẹ nói rồi vội vã lên xe vì bố chồng tôi đã đợi sẵn từ nãy giờ rồi, Duy chỉ mới ở lại cửa hàng có mấy ngày mà ngày nào bà cũng xót như thế, thậm chí tôi có vào bếp làm đồ ăn cho Duy mẹ cũng vào đứng bên cạnh dặn:
-Đây này con, món này thằng Duy nó thích hầm nhừ thế này nè. Món này chín tới thôi. Nó không thích ăn ngọt đâu. Con bỏ thêm cho nó trái ớt…
Mẹ nhớ hết tất cả sở thích của Duy, nhớ tới đâu mẹ dặn tới đó.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-hen-truoc/2652220/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.