Một thời gian sau vết thương đã lành, Uyển Sam được xuất viện. Ngài Cirilo sau vụ việc vừa rồi đã thanh trừng lại tất cả đám người làm, về sự tàn ác chắc có phần quái đản hơn Chương thị, vị tài phiệt còn hứa hẹn với Chương Cảnh Điền trước lúc tiễn ông lên phi cơ về nước rằng nếu bắt được thủ phạm, sẽ đưa hẳn bay qua bay lại giữa Đại lục và Tây Ban Nha, để cho Chương thị xử lí chán xong sẽ đến Cirilo Dignasio, tuyệt nhiên không tha cho đường chết dễ dàng.
Phi cơ đáp xuống, A Điền hộ tống Chương Cảnh Điền, ẩn xe lăn của ông vào trong nhà. Về phía Uyển Sam, cô đang ngủ thiếp đi trong vòng tay Vu Quân. Có lẽ trái múi giờ nên suốt ngày chỉ buồn ngủ. Lúc tỉnh đã quá chiều, cô khó nhọc ngồi dậy, liếc ra thấy Vu Quân đang ngủ gật trên ghế sofa. Uyển Sam nhìn anh một lúc rồi tủm tỉm cười, khoái chí liền đứng lên, rón rén đi lại phía anh, tay lăm lăm cây bút mực Tàu. Tay trái cô run run đưa lên, chưa kịp vẽ nét nào ngay tức khắc cả cổ tay như bị vặn gãy, bàn tay Vu Quân nắm chắc lấy, hai mắt mở ra cong lại nhìn như nhắm lấy con mồi. Uyển Sam thất kinh hét lên:
- Ag đauu..
Vu Quân ngay lập tức buông ra, sốt sắng nhìn cô đáp:
- Uyển Sam... Em sao?
Cô ngồi phịch xuống ghế bên cạnh, nhăn mặt rồi lắc lắc cổ tay trái, trách cứ:
- Em đã bị thương tay phải.. Giờ anh muốn em bị cả tay trái thành phế luôn đúng không hả?
Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/153367/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.