Nói đoạn Vu Quân rời đi, quần áo đã để bên giường. Sau khi anh rời khỏi phòng, Uyển Sam lúc này trở nên bình tĩnh hơn bao giờ hết. Canh tay phải thoải mái cởi hẳn băng ra duỗi thẳng, co gập lại vì mỏi, vết thương trên bả vai như đã lành lặn hoàn toàn nên cô mới cử động được như vậy. Xong cô quay ra lấy quần áo mặc lên, dơ hai tay ưỡn cao người, bóp lấy bả vai phải, nhíu mày rồi bỗng bật cười:
- Cũng nhờ có mày đấy...
Sau cùng cô đưa tay lên quấn băng bó, lấy vẻ mặt hơi uể oải cho đúng với người đang bị thương, tiến xuống phòng ăn. Dưới đây bàn ăn đã bày đủ món, có móng heo hầm, chất nhày từ thịt móng ăn vào rất tốt cho xương. Chương Cảnh Điền thoải mái đi lại trên chiếc xe lăn, trông ông tuy bị liệt hai chân nhưng đang thong dong đi lại trên xe lăn khá vui sướng. Thấy cô, Chương Cảnh Điền gọi:
- Lại dùng bữa nào Uyển Sam
Cô nhìn xung quanh lại không thấy nam nhân kia đâu, mở lời hỏi:
- Ba à...Anh chưa xuống ăn sao?
Ông Chương đáp:
- Nó đi giải quyết công chuyện rồi... Con mau lại đây, hôm nay ta đã bảo đầu bếp phải chọn loại móng giò tốt thịt nhất về hầm cho con ăn đó...
Uyển Sam tiến lại, bắt đầu dùng bữa. Trong khi đó về phía Vu Quân, con xe anh phónh nhanh trên đường, đến sảnh đường khu Túy Linh Hồng thì phanh gấp tạo thành vòng khói tròn. Trình Cán và Tiểu Thiết thấy xe anh đã chạy lại đỡ cửa, hỏi han:
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/153368/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.