Ngân Tuyết đẩy cửa đi vào, đúng là phòng làm việc của tổng gián đốc tập đoàn Âu thị.
Căn phòng được bày trí rất bắt mắt và đẹp.
Ngân Tuyết tiến đến đặt hộp cơm lên bàn, cô liền tò mò đi khắc phòng nhìn ngắn.
Ngân Tuyết đi đến bên cửa sổ, cô nhìn ra ngoài, khung cảnh thật đẹp.
Ngân Tuyết chăm chú nhìn thế giới ngoài kia qua cánh cửa sổ, cô đây là lần dầu tiên được nhìn khung cảnh thành phố như này.
Lúc này trong cô lại có chút gì đó buồn, cô cảm thấy thế giới ngoài kia thật rộng lớn biết bao, còn bạn thân mình lại quá nhỏ bé, ngay cả chính bạn thân mình muốn sống như nào cũng thể tự quyết định được.
Xong trên môi cô cười nhặt một cái " Mình là gì còn tư cách để nghĩ đến cuộc sống này chứ"
Sau đó cô đi khỏi cách cửa nhìn thấy thế giới ngoài kia.
Ngân Tuyết đi về ghế sofa ngồi.
Cô đã ngồi khá lâu mà vẫn không thấy anh về, Ngân Tuyết đứng dậy định đi về.
Nhưng cô lại bị thu hút bởi lọt cây sương rồng trên bàn làm việc của anh.
Ngân Tuyết tiến đến bàn làm việc của anh. Cô thật không ngờ một người như anh lại thích mấy thứ này.
Cô cần chậu cây lên nhìn.
Đột nhiên cô không cẩn thậm là cây bút trên bàn anh rơi xuống đất.
Cô đành bỏ cây sương rồng xuống và cối xuống nhặt bút.
Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng cửa mở, cùng tiếng bước châm.
Ngân Tuyết liền nhanh chóng chuôi xuống gần bàn làm việc của anh.
Lúc này cánh cửa mở ra, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-di-muon/158366/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.