Khi thư ký Lâm ra khỏi phòng.
Lúc này anh không thể kiềm chế được tác dụng của thuốc, anh ngồi xuống ghế, cởi cà vặt ra. Hơi thở của anh cũng trở nên nặng nề.
Ngân Tuyết trong gần bàn nhìn hành động của anh, cô không hiểu sao anh lại không đồng ý kiến của cô gái đó chứ.
Tuy cô nói vậy như cô lại có chút vui, nhưng đột nhiên cô nhận ra được điều gì đó.
Bởi lẽ bây giờ, chỉ còn cô vào anh ở đây, Ngân Tuyết tự nhủ dù có chuyện gì xảy ra cũng phải im lặng trốn đi.
Nhưng cô lại không thể rời mắt khỏi anh.
Ngân Tuyết từ trong gần bàn chăm chú qua sát từng hành động của anh.
Anh bắt đầu không tự chủ được hành động của mình, anh thấy cơ thể mình càng lúc càng nóng, anh thấy khó chịu vô cùng.
Thư ký Lâm đi về phòng mà vẫn không thấy yên tâm cho Âu tổng, anh cần điện thoại lên.
Anh suy nghĩ một chút, chợ nghĩ ra nên gọi cho thiếu phu nhân.
( Thiếu phu nhân......)
Lúc này thư ký Lâm mới nhớ ra hình như anh chưa thấy thiếu phu nhân đi về.
( Không lẽ thiếu phu nhân vẫn ở trong phòng Âu tổng).
Vừa nghĩ xong, anh liền gọi điện cho bộ phận quản lí cho anh xem camera cửa phòng Âu tổng.
Sau một hồi quan sát anh đã nhận được một câu trả lời là anh nhẹ người hơn.
( Cảm ơn trời) Thư ký Lâm lúc này mới thở phào nhẹ nhõ.
------------------
Âu Dương Thiên Vũ liền cần lấy con dao mà thư ký Lâm để trên bàn lên.
Ngân Tuyết nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-di-muon/158367/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.