Thời gian này Ngân Tuyết có thêm Phỉ Phỉ bầu bạn nên cũng không còn u buồn nhưng trước đó.
Còn Âu Dương Thiên Vũ cũng về nhà, dù hai người không hay chặn mặt nhau, anh mỗi lần về cũng vào phòng mình hoặc đi vào phòng làm việc, sáng anh lại đi làm sớn.
Ngân Tuyết vẫn chuẩn bị bữa sáng và bữa tối cho vì cô nghĩ đây là nghĩa vụ của mình.
Sáng nào cô cũng để đồ ăn trên bàn rồi lại đi ra vừa hít thở, khi anh đi rồi cô mới quay lại ăn sáng.
Thời gian cứ vậy mà yên bình trôi qua 1 tuần.
Hôm nay anh vẫn dạy sớm đi làm, còn cô lại đi lang tham quanh vườn.
Ngân Tuyết lại nhớ đến chuyện hôm đó, anh vì q
cô mà quay lại mà ước hết.
Lúc đó cũng tại cô cố chấp muốn xuống xe.
Suy nghĩ một hồi vẫn không có đáp án, Ngân Tuyết liền quay vào nhà tìm cái gì đó ăn.
Khi đang ăn, Ngân Tuyết thấy chán nên liền đi lên tầng, khi đến tầng 2, đối diện với phòng làm việc của anh.
Ngân Tuyết lại nhớ đêm qua, nửa đêm cô không ngủ được nên đã đi xuống tìm nước uống.
Lúc đó Ngân Tuyết đi qua phòng làm việc của Âu Dương Thiên Vũ, cô thấy anh vẫn ngồi làm việc.
Lúc đó Ngân Tuyết mới hiểu, thường ngày anh hoanh hoang bao nhiêu, được bao nhiêu người ngưỡng mộ nhưng khi mọi người đã đi ngủ hết anh vẫn phải thức.
Lúc đó, Ngân Tuyết lại thấy anh rất nhỏ bé so với thế giới rộng lớn ngoài kia.
Cô là đang thương anh sao? Ngân Tuyết cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-di-muon/158365/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.