Đường Du quay mặt lại, nét mặt của ngườiđàn ông đang cầm ly rượu chợt biến sắc, rượu sánh ra ngoài già một nửa. Nhìnthấy cô, mọi thứ xung quanh, khách khứa trong phòng, đồ nhậu bừa bãi trên bàn,người ngồi bên cạnh, tất cả đều trở nên hư ảo.
Một năm sau.
Tháng Sáu, Đường Du đi trong sân trường nơi cô đã cáchxa suốt một thời gian dài, ngang qua những nơi từng vô cùng thân quen, dãygiảng đường, ký túc xá, và cả những con đường, chốc chốc lại có vài em sinhviên khóa dưới cười nói vui vẻ đi qua, một cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xalạ ùa về. Cô khẽ thở dài, thời gian thấm thoắt cô đã từ Pháp trở về, và nhữngbuồn vui cô từng trải qua dưới ngôi trường này lại ngỡ như mới xảy ra ngày hômqua.
Ngày thứ hai sau khi về nước, cô đến công ty của chịPhù Thanh, mang quà cho chị rồi về trường chào thầy hướng dẫn. Vào đến vănphòng khoa, bên trong chỉ có một cô gái trẻ, hình như là giảng viên mới chuyểnvề, Đường Du nói lý do mình đến đây.
Cô giảng viên mới nói: “Tòa nhà văn phòng mới đã hoànthành việc xây dựng, hôm nay chính thức đi vào sử dụng, nhà trường tổ chức lễkhánh thành, lãnh đạo trường đều đến đó tham gia lễ cắt băng rồi”.
“Ồ, vậy không biết khi nào thầy về ạ?”
“Chị có việc gì à?”
“Tôi có thể đợi thầy ở đây không?ị giảng viên mới đưatay lên nhìn đồng hồ: “Sau khi tan lễ, có thể mọi người còn dùng bữa trưa, cólẽ thầy không về văn phòng ngay đâu.”
“Ồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-don-the/2694067/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.