Nhìn sâu vào trong ánh mắt của Tịnh Y, Thần Vũ thấy cô có ý cười cười, thực sự thì lúc này anh vẫn chưa thể load được, cô gái mà sáng nay còn xa lạ anh mà giờ này đã quát anh là sao?
- Anh định để em đói đấy à?
- Đây anh đi liền.
Thần Vũ vội vội vàng vàng khởi động xe Tịnh Y bật cười thành tiếng nắm vào tay anh.
- Em làm sanh sợ đến thế sao?
- Không là anh ……là anh bất ngờ.
Lúc này đây Thần Vũ đã không thể kìm chế được đôi tay run xủa mình Tịnh Y nhìn thấy thì lấy một bên tay còn lại áp vào tay anh an ủi.
- Em nhớ được anh rồi anh không vui sao?
Thần Vũ tai lúc này ù đi, anh không nghe được gì cả chữ được chữ mất chỉ nghe được mỗi “ em nhớ” anh nghư không tin vào thính giác của mình mà lấy tay vỗ vỗ vào tai, Tịnh Y thấy thế thì cười lớn. Thần Vũ ngơ ngác hỏi lại.
- Em ….. em thực sự nhớ ra anh rồi sao? Không phải …. Hồi sáng????
Cô thấy anh như sắp khóc thì liền lên tiếng giải thích.
- Thực ra là đêm qua em gặp ác mộng em đã cố gắng nhớ ghép những mảnh vụn kí ức vào và em đã nhớ ra anh rồi, hôm nay …………. Ưm……
Chưa kịp nói hết vế sau Thần Vũ đã lao tới hôn lấy môi cô hai người thắm thiết hôn nhau trong xe, mắt TỊnh Y dựng lên tầng mờ sương như chả nhìn rõ cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-quy-vuong-thi-lam-oanh/2657754/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.