Sau khi từ căn cứ ra Thần Vũ liền một mạch trở về nhà, không thấy bố mẹ đâu anh liền hỏi quả gia.
- Bố mẹ cháu đi đâu rồi bác?
- Lão gia với phu nhân sang Lý gia thăm cô Tịnh Y rồi, cậu không sang sao?
- Mai cháu sang sau ạ.
Thần Vũ trả lời xong thì liền một mạch đi lên thư phòng, anh ngã người ra sau ghế ánh mắt đăm chiêu nhìn chỗ thuốc mà Tử Ân đưa cho với một tờ giấy hướng dẫn, thực sự anh chỉ vừa mới tìm thấy Tịnh Y, với lại khi nhìn thấy ánh mắt hoảng loạn lúc cô nhìn mình thì Thần Vũ cũng biết Khải Long đã dùng mưu kế với cô rồi. Dẹp bỏ mọi suy nghĩ anh mở máy tính lên làm việc n, nhìn vào đống mail dày đặc anh biết chắc không thể xong trong hôm nay được rồi. Vậy là Thần Vũ đã thức trắng đêm hôm ấy giải quyết đống công việc, anh mải mê đến nỗi quên luôn số thuốc Tử Ân đưa.
Sáng hôm sau, những ánh nắng len lỏi vào phòng chiếu thẳng vào gương mặt đehjp như tạc ấy Thần Vũ mới nhíu mày tỉnh dậy, lượng công việc quá nhiều đã khiến anh mệt mỏi ngủ quên lúc nào không hay. Nhìn thấy số thuốc anh mới nhớ ra liền đi vscn sau đó xuống nhà ăn sáng rồi lấy nước uống, bà Trần thấy anh uống thuốc thì sợ con mình có bệnh gì liền hỏi.
- Con bị làm sao à mà phải uống thuốc thế kia?
- Con không sao đâu chỉ là chút vitamin Tử Ân kê chô con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-quy-vuong-thi-lam-oanh/2657755/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.