Sau khi rời khỏi mộ phần của bà Thần Vũ đưa Tịnh Y đến một nơi yên tĩnh, anh dừng xe lại tại một cánh đồng cỏ cách thành phố khá xa, nơi đây không khí yên bình gió chiều thổi nhẹ ánh hoàng hôn chiếu xuống càng cho khung cảnh nên thơ. Cả hai đi đến một chỏm đá to ần đấy ngồi, Thần Vũ nhẹ nhàng vuốt tóc cho người con gái ánh mắt càng trở nên thâm tình.
- Ruốt cuộc thời gian qua em đã trải qua những gì?
Tịnh Y nghe xong câu nói ấy quay sang nhìn anh ánh mắt cô long lanh dưng dưng nước mắt, thực sự cô biết anh quan tâm cô nhưng khoảng thời gian đen tối ấy cô không muốn nhớ lại. Thấy Tịnh Y như không muốn nói Thần Vũ liền ôm lấy cô vào lòng an ủi.
- Không nói cũng được, yên tâm sau này anh sẽ bảo vệ chăm sóc em một cách thật cẩn thận sẽ không để chuyện này sảy ra một lần nào nữa đâu.
- Thực ra ……. hôm đó em thi xong đang ra ngoài tìm xe anh nhưng Khải Long anh ta lại chặn em lại đứng dây dưa nói chuyện với em, vốn em chỉ muốn nói cho anh ta biết rằng anh và em đã hẹn hò mong anh ta tự trọng nhưng anh ta vẫn kéo dài thời gian một hồi em quay đi thì bị một ai đó bịt khăn có tẩm thuốc mê em có kháng cự nhưng không thành, sau khi tỉnh dậy thì anh ta đã ngồi trước mặt em nói ra những câu vô cùng biến thái. Ban đầu em có tình cách trốn nhưng anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-quy-vuong-thi-lam-oanh/2657748/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.