Chương trước
Chương sau


* Này các người đang làm gì vậy hả? ” buổi triển lãm của Thục Uyên đột nhiên bị nhiều người tới quấy rầy, còn bị ném chai nước, trứng gà làm dơ hết cả đại sảnh.

Thục Uyên là họa sĩ từng tốt nghiệp ở ngôi trường danh giá nhất trong nước, sau đó cũng có thời gia đi du học nước ngoài. Nhưng giờ đây khi tin tức bê bối của cô ta lộ ra bên ngoài liền bị fan hâm mộ của hình quay xe cực gắt.

“ Cô đúng là đã làm phá hủy hình tượng phụ nữ của chúng tôi ”

gan

‘Trong lúc có người yêu lại còn cặp kè với người khác, còn cả vào hôn nhân của Lục tổng. Đúng là loại phụ nữ mưu mô, hám lợi. ”

chen chân

“ Loại phụ nữ như cô xứng đáng bị như bây giờ, bị chúng tôi khinh miệt, sỉ nhục ”

Biết bao nhiêu lời mắng chửi thậm tệ hướng tới Thục Uyên, mà cô ta bây giờ trông vô cùng chật vật. Bảo vệ với người quản lý cũng không cản nổi đám người đang điên cuồng này.

“ Đi với tôi, nhanh lên ” cũng may người quản lý nhanh nhẹn phát hiện ra lỗ hỏng gần đó liền kéo Thục Uyên trốn đi.

Cả hai thành công thoát khỏi đám đông ngồi vào trong nghe để tránh nạn, người quản lý liền chốt khóa xe từ bên trong phòng hờ có kẻ quấy rối.

“ Rốt cuộc là có chuyện gì? Sao mấy tên fan cuồng đó lại đối với tôi như vậy chứ? ” bình thường bọn họ đều đối với cô là một mặt tình cảm, còn mua hoa quà tặng các thứ, sao hôm nay lại nổi loạn như vậy không biết.

“ Cô còn chưa đọc tin tức hay sao? ” người quản lý đưa điện thoại cho cô ta xem.

Trên bảng tin hot nhất là tin tức Thục Uyên cặp kè với vô số đại gia có tiền, trong đó còn có người đã có vợ. Đặc biệt là cô đã chen chân vào cuộc hôn nhân của Lục tổng cùng với Tô tiểu thư nổi tiếng cả thành phố này, ai ai cũng biết.

“ S...Sao có thể như vậy? Bịa đặt tất cả là giả dối, chị mau kêu người hạ bảng tin đó xuống cho tôi ” Thục Uyên không tin, anh không thể nào đối với cô như vậy được.



Vô ích thôi, tôi đã thử rồi nhưng có cố cách mấy cũng không gỡ được. Cô thử nghĩ xem cô đã đắc tội với nhân vật lớn nào để bị như vầy cơ chứ.

Người quản lý cũng chán ngán nhìn Thục Uyên, nếu như không phải thấy cô ta có tài năng cũng như thiên phú về hội họa thì cô cũng không chấp nhận làm quản lý cho con người này. Cô chỉ có thể hình dung Thục Uyên bằng một câu cái nết đánh chết cái đẹp”.

Lục Bách Ngôn sao anh lại đối với em như vậy hả? Anh có cần tuyệt tình như vậy không? ” Thục Uyên mặc cho bị Vũ Thiên cản lại cũng nhất quyết đi vào văn phòng gặp Lục Bách Ngôn cho bằng được.

"

“ Ai cho cô làm loạn ở đây hả? ” Lục Bách Ngôn còn chưa có thời gian tìm cô ta xử lý vậy mà cô ta lại dám tìm đến đây gây chuyện.

“ Bách Ngôn cầu xin anh tha cho em có được không? Buổi triển lãm của em chỉ vì những tin tức mà anh tung ra đã bị hủy hoại cả rồi ” Thục Uyên nước mắt nước mũi tèm lem trong rất khó coi.

“ Đó là cái giá cô đáng phải nhận ” Lục Bách Ngôn đẩy cô ta ra xa.

“ Anh vì cô ta mà đối xử với em đến mức như vậy ư?”

“ Tôi vốn dĩ đã muốn tha cho cô, nhưng ngày hôm đó cô đã nói gì với vợ của tôi. Để rồi bây giờ cô ấy bỏ đi mất. ” anh bóp chặt cằm của cô ta, ghiến răng ghiến lợi nói.

“ E...Em không có nói gì hết... không có ” Thục Uyên vội lắc đầu không thừa nhận.

“ Cô nghĩ tôi tin ư!"

“ Vũ Thiên đưa tin tức về những tác phẩm của cô ta đều là sao chép từ người khác lên mạng cho tôi. Tôi không tin tin tức đó sẽ không hủy hoại cả sự nghiệp của cô ta.” một khi Lục Bách Ngôn đã ác thì quả thật không ai ác bằng.

“ Đừng... em nói...em nói là được chứ gì! ” Thục Uyên nghe xong thì xanh mặt mài.

Sự nghiệp mà cô ta gầy dựng bao nhiêu năm không thể vì chuyện này mà sụp đổ được.

“ Ngày hôm đó hẹn gặp Tô Thiên Tuyết em đã nói với cô ta hãy nhanh chóng ly hôn với anh đi. Vì anh chỉ thương hại và muốn bù đắp cho cô ta về cái thai đã mất thôi. Người anh yêu vốn dĩ vẫn luôn là em.”

“Chát”



“ Cô dám nói với vợ tôi như vậy ư. Ai cho cô lá gan đó hả! ”

Lục Bách Ngôn tát cô ta một cái, hiện giờ anh như một con thú hung hãn có thể ghiền nát cô ta bất cứ lúc nào.

“ Em...Em không cố ý đâu, chỉ là em quá yêu anh nên em mới nói như vậy thôi"

’Thục Uyên vội ôm chân Lục Bách Ngôn giải thích."

‘Buông ra ” anh liền một chân đá cô ta văng ra tới tận cửa.

“ Kêu bảo vệ lôi cô ta ra ngoài”

Bảo vệ lên rất nhanh, sau đó một màn lôi kéo thảm thiết chấn động làm cả công ty dậy sóng. Ai ai cũng bất ngờ khi Thục Uyên xuất hiện còn bị bảo vệ kéo ra khỏi công ty. Họ lại càng thêm phần chắc chắn chuyện ở trên mạng là sự thật.

“ Đưa tin cuối cùng của cô ta lên đi ” Lục Bách Ngôn sẽ không tha cho ai đụng tới vợ của anh.

Còn bây giờ anh phải ra sức tìm kiếm Tô Thiên Tuyết trở về. Một ngày sống thiếu cô quả thật anh không chịu nổi, căn nhà cũng trở nên lạnh lẽo không có một chút ấm áp nào cả.

“ Xong rồi, xong rồi ” người quản lý hớt hãi chạy vào phòng của Thục Uyên.

‘Tại sao lại có tin tức cô sao chép tác phẩm của người khác, nhờ vào đó mới nổi tiếng được như hôm nay hả? ” người quản lý tức tối hỏi.

‘Ha ha đúng là chạy trời không khỏi nắng mà ” Thục Uyên cuối cùng cũng lãnh ngộ được sự tàn nhẫn của Lục Bách Ngôn.

“ Cô cười cái gì, giờ phút này còn cười được hả? Sự nghiệp của cô đã bị hủy hoại cả rồi đấy. ” nhìn thấy biểu cảm của Thục Uyên người quản lý liền hiểu những tin đồn này hoàn toàn là sự thật.

"

Sự nghiệp gì chứ, tôi đã không còn gì nữa rồi ” Thục Uyên cười như một người bị tâm thần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.