Tiếng sóng dạt vào bờ, làn nước trong xanh thoang thoảng mùi mặn biển.
Ái Thương cầm điện thoại chụp phong cảnh xung quanh. Cô mang ảnh đã chụp gửi đến Thiên Nhân.
Dưới ảnh là dòng chữ đi kèm: " Em trai ở đây đẹp lắm lần sau, hai chị em mình đi cùng nhé"
Bàn chân không mang giày, trống không, chân đạp lên bờ cát mịn. Cô nàng vẫn nhìn vào màn hình điện thoại, đầu không ngước lên.
Ánh mắt như tia sét nhìn sang hướng người đang cầm điện thoại là cô, không mảy may chú ý đến.
Khoảng hai mươi phút trước, sau khi cả hai thấy nhau ở sảnh. Chẳng ai nói với nhau câu gì, khoảng trời im lặng và sự lạnh nhạt của cô bé này dành cho hắn.
Bên phía cô, đợi tin nhắn đối phương chẳng thấy hồi âm, trong lòng suy nghĩ *Chắc em ấy đang bận *
Cất điện thoại vào túi, cô bước tới chỗ những người đồng nghiệp của mình.
Quản lý Hà trẻ tuổi, thấy nhân viên mình ăn mặc kín đáo. Với khung cảnh biển đẹp như vậy, không bơi là uổng phí.
Cảm thán với cách ăn mặc của Ái Thương: " Em gái, ở đây biết bao nhiêu nam nhân viên ưu tú ở các công ty khác."
" Nhìn xem, em ăn mặc như thế khi nào có bạn trai đây." Vừa nói chị quản lý còn chép miệng.
" Với ánh nắng mặt trời và bờ biển xanh như thế, thay vào đó là bộ bikini giống với mấy cô gái ở đây."
" Đúng là quá hợp."
Quản lý Hà quay sang nhìn cô, mắt từ trên xuống dưới lại nhìn vào mặt cô.
" Chị còn dư một bộ mới tinh, để chị lấy cho em."
Nhìn người chị này, nhiệt tình nhìn mình. Cô cũng không biết từ chối như nào nữa.
" Chị, mặc mấy đó em ngại lắm." Cô nói.
" Em yên tâm bộ này không quá lộ đâu." vừa nói Quản lý kéo tay cô đi lên phòng khách sạn.......
Ánh nắng chói chang, khiến mắt cô híp lại. Bàn tay che nắng phần mắt để tiện nhìn đường.
Ái Thương thay bộ mới mà chị Hà đưa cho. Jumpsuit áo liền quần ôm trọn người cô, cũng may có áo khoác mỏng bên ngoài.
Bộ này không quá hở nhưng ôm sát vào thân thể cô, đường cong từ eo đến mông một đường đẹp mắt.
Dáng nữ nhỏ nhắn bước đi đến chỗ mọi người.
" Đấy mặc vào trong hợp mắt hơn không, hơn với bộ nóng nực lúc nãy."
Cô thong thả ngồi lên ghế nhìn phía mọi người chơi bóng chuyền.
Nhìn thấy dáng người Lê Xuyên cao ráo, bờ vai rộng đó dang tay đánh bóng. Quyến rũ mắt cô biết bao nhiêu.
Thật sự mỗi lần hai người gặp nhau, trạng thái bất ngờ này sang bất ngờ khác mà hắn tạo ra khiến cô dường như muốn cứng đơ.
Sau đó, bản thân cô có động thái tránh né, im lặng với hắn.
Thân hình nam nhân trưởng thành, luôn hấp dẫn phụ nữ mà.
Mọi người vui đùa đến tận buổi chiều, ánh nắng lúc này dịu xuống thoải mái hơn. Mặt biển xanh trong lấp lánh phản chiếu từ mặt trời chiếu rọi.
Có một số đã trở về nghỉ ngơi, còn lại cũng chẳng nhiêu người ở bãi biển.
Ái Thương tiện tay lưu giữ khoảng cách này lại.
" Thương Thương em là cố ý tránh né tôi sao." Lê Xuyên từ lúc nào đứng cạnh bên cô.
Giọng nói này khiến cô giật mình nhìn xung quanh. Cảm thấy không ai chú ý đến mới nhìn hắn.
Không nghĩ người này sẽ lại nói chuyện với mình, còn có hai từ * Thương Thương* khiến lưng sau gợn người nhẹ.
" Giám đốc, anh không về nghỉ ngơi ạ."
" Lúc nãy anh còn chơi rất nhiều sức nữa." Cô nó chuyện bình thường như chưa có chuyện gì.
Đôi mắt người đàn ông nhìn cô, có chút giận.
" Em là đang đánh trống lãng tôi?" Bộ dáng nghi hoặc nhìn cô nàng.
Nụ cười mĩm nhẹ nhàng nhìn hắn: " Tôi không có trốn tránh ngài, chỉ là hai ta không có gì thân thiết."
" Dù sao nhân viên và cấp trên địa vị khác nhau. Tôi trốn anh làm gì."
Lê Xuyên nghe câu từ mà người đối diện nói ra. Dù rằng cả hai nhiều lần nói chuyện, cô luôn giữ nụ cười mĩm này với hắn.
Biểu cảm bình tĩnh nhẹ nhàng, chỉ là mĩm môi cười, lại mang theo cảm xúc xa lạ và khoảng cách mà cô đối với hắn.
Thái độ không lộ điểm nịnh nọt giống với người khác. Nếu như đổi lại với ai, bọn họ sẽ lập tức cười vui vẻ híp mắt.
Riêng cô một là sẽ hối hắn trở về, hai sẽ tìm cớ trốn thoát tránh xa.
Câu đầu tiên đã muốn hắn*nghỉ ngơi*
Bởi vì sự khác biệt này khiến người như hắn đặc biệt chú ý đến cô.
" Nhưng tôi chưa bao giờ xem em là nhân viên của tôi." Hắn nói.
Hai mắt Ái Thương mở to nhìn hắn, không hiểu ý nghĩa này là thế nào.
" Anh nói vậy ý là sao?" Ngơ ngác hỏi.
Hắn nhìn cô đôi mắt trở nên nóng bỏng, muốn thiêu nóng người kế bên vậy.
" Chính là... em đặc biệt đối với tôi."
" Đặc biệt ở trong lòng tôi."
Tiếng gió đánh mạnh vào mấy cây dừa và cả tiếng sóng ồn ào. Thế giới ngưng đọng vài giây, âm thanh mọi thứ rõ rệt bên tai cô trở nên phóng to hơn.
Chỉ riêng giọng nói của Lê Xuyên nhỏ lại dần.
Dường như giữa hai câu của hắn nói là cô rõ ràng nhất * Đặc biệt *
Trong lòng Ái Thương cảm thấy người trước mặt là đang muốn trêu đùa mình mà. Chắc chắn hắn cũng đã nói tương tự với cô gái khác nhiều rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]