Tiếng tivi, âm thanh trộn lẫn của nhiều diễn viên nói cười. Bộ phim hài này lễ năm nào cũng chiếu ở đài này.
Lê Xuyên hắn đang ngồi ở sofa, đôi mắt nhìn vào màn hình nhỏ trước mắt.
Mặt chẳng có cảm xúc nào về nó cả, trong lòng còn suy nghĩ: *Sao lại chán thế*
Chỉ riêng cậu em trai Thiên Nhân lại cười luôn miệng, vang cả nhà. Cậu xem chăm chú, cứ nhìn lên màn hình y như con nít vậy.
Ái Thương bước đến trên tay là dĩa hoa quả gọt sẵn, tiếng dĩa để xuống bàn phát lên âm thanh của đồ thủy tinh cạ nhau.
" Giám đốc, mời ngài." Cô để dĩa gần sát hắn, biểu cảm tự nhiên, nhưng trong lòng lại bất an.
Tưởng là sau bữa ăn, hắn sẽ rời đi. Nhưng không, giám đốc lại có ý định ở lại.
Lê Xuyên thấy cô, thật ra hắn chỉ muốn ở cạnh cô một chút. Nhìn ngắm cô thêm thôi, hình như dạo gần đây mỗi khi nhìn thấy Ái Thương trong lòng lại thoải mái hơn.
Hắn ngồi chơi không lâu, nửa tiếng sau là rời khỏi. Bước ra khỏi nhà, thân hình nhỏ lẻo đẻo theo sau tiễn hắn.
" Giám đốc, anh đậu xe ở đâu. Để tôi cùng anh ra đó."
Ái Thương cùng nam nhân lạnh nhạt ra tới đầu ngõ lớn, xe hơi đậu nhiều. Đợi người kia lên đến xe, cô vẫy tay chào tạm biệt.
Trước khi lên xe, hắn còn nán lại đứng trước mặt cô, giọng nói có phần nhẹ nhàng, dễ chịu.
" Thương Thương, những lần sau tôi gọi em bằng tên này nhé."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chenh-lech/3723040/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.