Ái Thương nhỏ bé, thấp thỏm ngồi trên giường.
Vẻ mặt u tư nhìn xa xăm phía trước, nhớ lại chuyện lúc nãy.
Lời mà người đàn kia nói, thật sự khiến trái tim cô đập loạn. Khoảng cách về địa vị cả hai khác biệt hoàn toàn.
Nếu như giám đốc biết bản thân mình chỉ là người vô danh tiểu tốt, còn chưa tốt nghiệp nổi cấp ba. Sao mà xứng với người chủ chốt công ty, lại từng ra nước ngoài học tập.
Lời nói không biết đùa hay thật, nhưng khiến độ cảnh giác của cô bé căng thẳng.
Người đồng nghiệp chung phòng thấy gương mặt lo âu của cô.
Trên người thay bộ đồ đi chơi bước tới giường: " Này em đang suy tư gì đó."
" Để ý anh chàng nào đúng không?" vẻ mặt cười đùa chọc ghẹo.
Bị bắt trúng tim đen rồi, Ái Thương ngượng ngùng trả lời: " Hả... Em đâu có để ý ai."
" Mà chị tính đi chơi nữa hả."
" Giờ này khuya rồi đó." Cô hỏi.
Đồng nghiệp đó thay giày bước tới cánh cửa ra ngoài, trước khi đi còn nói vài câu.
" Tức nhiên phải đi chơi rồi, đâu phải lúc nào cũng được như vậy."
" Em ngủ đi nha, chắc sáng chị chở về."
"Bye"
Căn phòng khách sạn trở nên yên tĩnh, chỉ còn một mình cô ngồi suy tư.
* Cốc cốc *
Tiếng gõ cửa bên ngoài phá tan sự im lặng trong phòng.
Bất giác Ái Thương cảnh giác nhìn hướng cửa. Giờ này có ai lại gõ cửa vậy, lại ngay lúc chỉ có cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chenh-lech/3723042/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.