Nó quay lại nhìn vào cánh cửa, Key bước vào với hộp sơ cứu trên tay. Nó run rẩy nhìn Key, đôi mắt tím hoảng sợ, răng cắn chặt môi lại.Key đóng cửa rồi quay sang nhìn nó:
– Lại đây với anh! – Key nói
– * lắc đầu *
– Anh chỉ sơ cứu cho em thôi, nếu em định để máu chảy đến chết thì dẹp ý định đó đi! – Key nhìn nó
Vết thương lúc nãy đang dần ứa máu, bàn tay nó nắm chặt lại, máu dần chảy ra! Key thở dài nhìn nó:
– Không sao đâu! Lại đây, xong rồi anh sẽ đi! – Key bước lại ngồi lên giường
Nó nhìn Key rồi bước tới ngồi xuống giường!
– Đưa tay em đây! – Key nói
Nó nắm chặt tay lại, nó run rẩy ngày càng mạnh. Vết thương bị nó bấu chặt lại ứa máu nhiều hơn, Key nhìn bàn tay nó nhíu mày
– Em không cần phải nắm chặt như vậy đâu! – Key cầm lấy tay nó
– …. – Nó im lặng
– mở ra! – Key nhìn nó
Nó làm theo lời Key, Key bắt đầu sát trùng vết thương. Dù khôngnặng nhưng nếu không băng lại cũng mất khá nhiều máu, đối với bệnh củanó. Mất nhiều máu là việc nguy hiểm nhất. Nó và Key cả 2 đều im lặng, chẳng ai nói gì. Key cẩn thận sát trùng rồi lau những vết máu xungquanh tay nó, mọi cử chỉ đều ân cần khiến nó cảm thấy bớt hoảng sợ!
– Xin lỗi vì việc lúc trưa! – Key lên tiếng phá vỡ không khí im lặng
– ……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996462/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.