Nó cầm những túi đồ trên tay rồi bỏ chạy ra bên ngoài, Yun đi phía sau nó. Mở cửa ra, ngoài trời đang mưa rất to.
– Mưa lớn hơn rồi! – Nó lẩm bẩm
– Từ đây về nhà cũng không xa lắm! – Yun đứng phía sau nó nói
– Giờ làm sao? – Nó quay lại nhìn Yun
– Không về thì không được, em ngồi cho chắc vào! – Yun nói rồi bước ra xe
Nó loay hoay khoá cửa lại cẩn thận, chạy nhanh về phía Yun nhưng bất cẩn nên trượt chân té xuống đường!
– Á – Nó la lên
– Aissss! Có thế mà cũng té, đứng lên nhanh nào! – Yun bước tới đỡ nó dậy
– Chảy máu rồi! – Nó nhìn vào bàn tay và đầu gối
– Nhanh lên, tôi đưa em về gấp! – Yun hấp tấp
– Á á, từ từ! – Nó bị Yun kéo
Leo lên xe, nó để túi đồ ở giữa nó và Yun. Yun quay lại nhìn:
– Nếu em không ôm tôi thì té ráng chịu! – Yun nói
– Anh chạy đi, mưa ngày càng lớn kìa – Nó nói
Cơn mưa như trút hết nỗi buồn xuống, những cơn gió lạnh lẽo thổi mạnh qua, giờ đã hơn 10g đêm rồi. Con đường chỉ còn những cây đèn, chẳng có ai dám ra đường cả. Áo lennó tặng Yun cũng ướt cả rồi, biết thế nó không đưa ==! Tay chân nó bắt đầu trắng bệch lại, chẳng có tí máu. Ngoài trời hiện giờ rất lạnh!
– Ngồi cho chắc vào! – Yun quay lại nói
Yun vặn ga phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996464/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.