Chương trước
Chương sau
Nó suy nghĩ một lúc rồi nhìn sang đồng hồ, cũng đã qua 12 giờ rồi,nó sẽ qua phòng Key và dán miếng hạ sốt cho Key! Nó đi về phía nhữngcái túi đựng quà giáng sinh cho mọi người, nó lấy 1 cái hộp đựng đôigiày nó đã mua cho Key! Nó cầm lấy rồi bỏ vào túi, mai nó sẽ tặng sau! Nó đi lại lấy ly cacao và miếng hạ sốt của Ken để lại. Mở cửa phòngbước ra ngoài, mọi người có lẽ đã ngủ hết! Nó vừa xuống cầu thang vừauống ly cacao, nó bước xuống tầng 1 nghe tiếng nói chuyện ở phòng khách. Nó giật mình, giờ đã hơn nửa đêm, ai lại ở dưới phòng khách nhỉ?Nó cố gắng bước xuống không tạo tiếng động, nó ngó đầu ra chẳng thấy ai cả nhưng vẫn bật đèn! Nó đi xuống dưới phòng khách, cảnh tượng kinh dị nửa đem đập vào mắt nó:v! Tất cả mọi người đều đang ngồi ăn mì ý trừYun và Key! Nó há hốc mồm nhìn bọn họ, cứ như chết đói tới nơi:))!Nó liền bịt miệng lại cười! Nó cố gắng giữ nét mặt bình tĩnh rồi bướcngang qua đi xuống nhà bếp, Ken ngước lên xém xíu la làng lên!

– Trời ơi má ơi! – Ken lẩm bẩm

– Gì vậy cha? Đang ăn mà mày kêu má m làm gì! – Cen nói

– Đá m ra đường giờ! – Ken nói

– Thôi ăn đi! Có biết là đêm khuya tụi em chạy ra ngoài đường kiếm kh hả? – TA nói

Thế là cả đám lại ngồi ăn:v, nó nghe cuộc nói chuyện mà muốn bậtngửa! Chẳng lẽ họ nhìn ăn từ lúc trưa tới giờ, nghĩ tới đó nó muốncười ra nước mắt! Nó đứng dưới bếp uống hết ly cacao rồi bỏ lên bồn rửa chén! Nó mở tủ lạnh lấy túi chườm đá! Nó cầm miếng hạ sốt và túichườm đá đi ra khỏi nhà bếp, nó khựng lại ở phòng khách! Ken lúc nàyngước lên nhìn nó:

– Sao em chưa ngủ? – Ken nhìn nó

Cả bọn nghe Ken nói rồi ngước lên nhìn nó!

– Nó xuống đây hồi nào vậy? – TA nói

– Đã tóc màu bạch kim rồi còn xoã dài tối đi long nhong trong nhà! – Ngọc lẩm bẩm

– Em lấy ít đồ thôi, mà sao chỉ có nhiêu đây người thôi vậy? – Nó nhìn

– À! Key thì vô phòng lâu rồi, Yun thì sốt nằm liệt giường rồi! – Cen nói

Nó nghe xong suy nghĩ một hồi rồi bước lên lầu!

– Tối tao lên ngủ với mày! – Ngọc nói

– Ùm cũng được! Phòng tao rộng lắm, mày ngủ dưới sàn cũng đủ đó! – Nó mỉm cười

Ngọc ngơ người, nhìn nó và kết quả bị nó liếc cho một cái!

– Thật đáng sợ! – Ngọc nói

– Anh em mà! – Cen nói

Cả đám quay sang nhìn Ken, đúng thật! Y chang nhỡ:v! Dùng lời nói giết người:))! Ken nhún vai như chẳng biết gì:))!

– Mà nó có vẻ ổn hơn rồi nhĩ! – TA nói

– Ừ, thấy hình như bình thường rồi – Kai nói

– Chậc! Mong nó với Key làm lành! – Ngọc nói

– Đúng đó! – Cen đồng tình

– Đừng lo! – Ken nói

Nó lúc này đang suy nghĩ nên qua phòng Yun trước hay là Key trước!Đắn đo một chút rồi nó quyết định qua phòng Key trước, nó đi đến trướccửa phòng của Key. Bỗng cảm thấy không khí xung quanh nặng nề hẳn, nóthở dài rồi đưa tay mở cửa! Key không khoá cửa khiến nó vào dễ dàng,nó đóng cửa lại. Căn phòng vẫn mở sáng đèn, Key đang nằm trên giường, tay vẫn cầm cuốn sách. Nó thở dài rồi bước lại kế bên Key, khuôn mặtkhiến người khác có chút đau lòng. Nó lấy cuốn sách trong Key ra rồiđặt lên đầu giường, nó đưa tay lên sờ trán Key, Key đang bị sốt nhẹ.Nó vuốt ngược mái tóc đang che phủ khuôn mặt lên, cẩn thận mở miếng dán hạ sốt đểKey không tỉnh dậy. Nó nhẹ nhàng dán miếng hạ sốt lên trán Key, nó lolắng không biết Key đã ăn gì chưa! Hàng ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu nó, nó kéo chăn lên cho Key. Lúc này Key nhăn mặt mở mắt ra, nó đang loay hoay kéo chăn lên!

– Như? – Key nói

– Là em! – Nó nghe giọng nói của Key liền quay qua

– Bà mẹ! Ngủ mà cũng ám ảnh, thiệt chứ! – Key tưởng là mơ liền bật cười

– Không phải mơ đâu! Lúc nãy Ken có vào nói chuyện với em, nói nãy anh đi dưới mưa nên sốt! – Nó nói

– Rồi? – Key nhìn nó

– Ờ thì lên dán miếng hạ sốt chứ gì! – Nó nhìn Key

– Nhóc con! – Key cười

– Xin lỗi vì lúc đó nói như thế với anh! Em không cố ý, anh đừng nghĩ về nó nữa. – Nó nói nhỏ

– Em có đi xin lỗi với người khác thì cũng phải nói lớn lên chứ! – Key nhìn nó

– Yaaaa! Nói thế mà không nghe á? Anh bị điếc à – Nó trừng mắt

– Nhóc con! Em đi xin lỗi kiểu đó à? – Key nhìn nó

– xin lỗi anh! – Nó nói

– lại đây nói nghe – Key nói

– Chuyện gì? – Nó bước tới gần Key

– này thì bỏ nhà đi này! Anh cưng chạy 2 tiếng đồng hồ ngoài trờirồi lại phải xuống xe để tìm cưng trong công viên! Thế mà cưng dám nóianh bỏ rơi cưng à? Lại còn học cái tính quát lên nữa chớ! – Key kéo nó nằm xuống giường kí đầu nó liên tục

– Thả em ra! Ai kêu anh đuổi em đi làm gì – Nó vừa cười vừa nói

– Thế anh kêu em mặc bikini chạy vòng vòng em làm không? Cãi bướng à? – Key nhìn nó

– cái đó thì bất khả thi! – Nó nói

– Con nhóc này! – Key nhìn nó

– Xin lỗi đã làm anh buồn, em cũng không muốn như vậy đâu. Lúc ở trong căn nhà đó, em cảm thấy như bị bỏ lại. Mẹ em nói họ sẽ ở bên đó luôn không về nữa. – Nó trầmgiọng xuống

– Ai cũng có lỗi hết! Không sao đâu, cũng do anh nóng tính nên đuổi em đi! – Key nhìn nó

– Anh ngủ đi, qua nửa đêm rồi! Em còn phải qua phòng tên Yun nữa! – Nó đứng lên

– À, Yun là người đòi đi tìm em đấy! Lúc đó chỉ có 2 chiếc xe nên Yun nói đi xe moto! – Key nhớ lại

– Chậc! Đáng thương nhỡ! – Nó nói

– Con nhóc này! – Key nhìn nó

– Haha! – Nó cười

– Anh thích em cười hơn! – Key nói

– Vângggg! Ngủ đi anh 3! Anh ngủ ngon – Nó nói

– Em ngủ ngon! – Key nói

Nó cầm túi chườm ra khỏi phòng Key, nó cảm thấy tinh thần đã thoảimái hơn một chút. Nó bước lên lầu của nó và Yun, đứng trước phòng Yun! Nó suy nghĩ 1 hồi rồi đưa tay mở cửa, lại thêm 1 tên không khoá cửa == ‘! Nó đóng cửa nhẹ lại rồi nhìn xung quanh, Yun đang nằm trên giường, dù ngoài trời mưa rất lạnh nhưng tên này vẫn bật máy lạnh == ‘! Nó cầm túi chườm đá đi lại phía Yun, tên này khi ngủ mặt hiền hơn hẳn. Nóngồi xuống giường rồi đưa tay chạm trán Yun, tên này đang sốt cao. Nóđặt túi chườm đá lên trán Yun, trên bàn có cả đống thuốc. Nó bước tớicầm 1 hộp thuốc lên, là thuốc hạ sốt! Nó đang suy nghĩ thì:

– Em định hạ sát tôi đấy à?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.