Này em, ở thế giới bên kia có tốt không?
Tôi ở đây, thế giới này không có em không tốt chút nào!
Này em, phải chăng em sẽ nhớ đến tôi?
Tôi nhớ em, nhớ đến phát điên mất rồi!
Này em, phải chăng em sẽ đau lòng khi nghĩ về tôi?
Tôi đau lòng, đau đến tận xương tuỷ khi nghĩ về em!
Này em, quay về với tôi được không?
Tôi ở nơi này không có em thật nhàm chán!
Này em, đừng khóc nữa được không?
Tôi sẽ rất đau lòng đó!
Này em, nói tôi biết em đang ở nơi nào được không?
Tôi sẽ đến ngay, cho dù là địa ngục cũng sẽ đến cạnh em!
Này em, tại sao lại trốn thoát khỏi tôi?
Tôi nơi này, như kẻ điên không ngừng tìm kiếm em..
Người đến là duyên khởi – Người đi là duyên tàn!
Tôi sẽ tìm được em!
Chàng trai nằm trên chiếc ghế, áo sơmi mở ba cúc lộ ra vòm ngực rắn chắc, mái tóc hơi rối vài cọng rơi xuống mặt. Đôi mắt nhắm lại, khuôn mặt yên bình đến kì lạ nhưng cũng thương tâm đến kì lạ. Bên ngoài khẽ có tiếng bước chân, tiếng xì xào nhỏ khiến đôi chân mày cau lại. Tiếp theo đó là tiếng gõ cửa nhè nhẹ, đáp lại là sự im lặng đáng sợ..
– Thiếu gia, cậu Lâm Thiên Ân đã ngồi đợi từ tối qua đến giờ, không chịu rời đi, nhất quyết muốn gặp thiếu gia!
Giọng quản gia hơi run, ông ta mỗi lần đi tới căn phòng này lại rét run lên. Luôn có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996279/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.