"Lời nói của cậu là kiểu gì vậy!" Doãn Thục Lan dùng sức đẩy những thứ trước mặt mình xuống đất, ngồi trên ghế xô-pha nhìn Liêu Đình Ngạn, ánh mắt lạnh lùng, "Lần đầu tiên tôi thấy người đàn ông không tôn trọng phụ nữ như cậu đó!"
Bà nhìn Lê Vị vẩy vẩy tay, "Qua đây, đến bên cạnh mẹ."
Lê Vị đứng đó không động đậy. giống như cô không nghe thấy vậy, ánh mắt luôn nhìn Liêu Đình Ngạn.
Doãn Thục Lan đành đứng dậy từ ghế xô-pha.
"Chuyện không liên quan đến cô ấy." Liêu Đình Ngạn lạnh nhạt nói: "Người dừng tìm cô ấy. Là ý của một mình con. Người cũng biết, chuyện con muốn làm, không có ai có thể ngăn được." anh hạ giọng, "Đến bố con cũng không thể ngăn lại. Không phải sao ạ?"
Doãn Thục Lan muốn bác bỏ lại ông. Nhưng lại bị Lê Chính Dược ở bên cạnh ngăn lại.
"Ý cậu là gì." Lê Chính Dược chỉ vết bầm tím mà ông đã bị đánh, ông nói: "Hai nhà đã gây nhau đến thế này rồi, cậu còn mong tôi gả con gái của tôi cho cậu sao?"
"Không mong đợi." Liêu Đình Ngạn nói: "Có điều, con thấy mọi người đã gay nhau đến mức này, e rằng không thể dùng hòa khí để nói chuyện rồi. Chi bằng thẳng thắn một chút, con đưa cô ấy đi. Hai người cứ tự nhiên."
Lê Vị đang ngẩn ngơ nhìn cảnh tượng đó. Không ngờ Liêu Đình Ngạn đột nhiên quay người, nhìn về hướng cô rồi đi tới.
Sau đó, cổ tay được anh ôm lại.
Cô bị anh dùng sức lôi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-dong/3334960/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.