Lúc quay về quầy lễ tân, Lê Vị kiên quyết đặt hai phòng.
Vì điều này, Liêu Đình Ngạn dùng ánh mắt anh âm thầm kháng nghị, nhưng cuối cùng thất bại.
Ở trước cửa phòng 906, Liêu Đình Ngạn muốn nói lại thôi. Mắt nhìn Lê Vị mở cửa phòng 908 ở bên cạnh, anh vẫn chưa chịu từ bỏ tiếp tục hỏi: "Hay là, vào trong ngồi một lát?"
Hôm nay Lê Vị chạy đông chạy tây cả một ngày, cô đã mệt lắm rồi. Đầu cũng không ngẩn chỉ nói một câu "Không cần", bước vào trong phòng, bình thản đóng cửa phòng lại.
Nhìn vào cánh cửa vừa đóng lại, Liêu Đình Ngạn có chút hối hận.
Lúc nãy nếu anh dùng thêm một chút sức lực xông vào, có thể bản thân anh bây giờ đã ở trong cánh cửa đó.
Không phải cô đã nói là cô mệt rồi sao?
Nhưng anh không mệt!
Liêu công tử im lặng nhìn cánh cửa một hồi lâu, phát hiện cánh cửa đó không thể nào mở ra, lúc này mới từ bỏ ý định quay người mở cửa phòng 906 rồi đi vào phòng.
Nghe thấy tiếng cánh cửa đóng lại, tim của Lê Vị đột nhiên đập rất nhanh.
Lê Vị lặng lẽ đi đến phòng khách, cầm điện thoại gọi cho một người. Rõ ràng bên cạnh không có người khác, chỉ có một mình cô ở đó, cô vẫn bật âm lượng nhỏ lại.
"Alo, Vu Minh à? Đúng, là em. Em muốn nói là, ừm. Hôm qua anh cũng nhìn thấy rồi, bố mẹ em không vui. Em sợ họ sẽ đi khiếu nại khách sạn tình nhân gì đó, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-dong/3334961/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.