Ra khỏi giao lộ, cậu ta vòng sang bên trái tôi, thay tôi chặn dòng xe đang chạy qua.
Hành động này cũng bình thường, nhưng lại khiến lòng tôi cảm thấy ấm áp.
Bình thường, trường học cúa tôi có rất nhiều xe đạp điện, lúc ra ngoài với bạn cùng phòng, tôi luôn là người đi phía bên trái, bởi vì bọn họ đi bọ cũng không nhìn đường (hừ bởi vì bình thường bọn họ đi bộ sẽ được bạn trai ôm vào lòng hoàn toàn không cần để ý đến đường xá! Còn tôi phải quan tâm! Bởi vì không ai ôm eo tôi cả, nếu không nhìn đường sẽ bị đụng bay!),thế là lâu dần tôi gánh vác trách nhiệm nặng nề là bảo vệ bọn họ.
Nhưng hôm nay, có người lại cố ý đi bên trái tôi.
Tôi cố gắng kiềm chế con nai nhỏ sắp nhảy ra khỏi lòng tôi, vẫn không khống chế được cong môi cười.
Chính là ngọt ngào.
Lúc sắp rời khỏi cửa trường học, tôi chợt nhớ tới lời dặn của bạn cùng phòng: “Trượt té lộn mèo một cái, nhớ trượt té lộn mèo một cái!”
Nếu còn không té thế thì sẽ phải áp dụng trên đường xe chạy.
Trên đường xe chạy nhiều xe như thế, nếu tôi phát huy sai chỗ, nói không chừng sẽ tàn tật luôn đấy.
Thế là tôi cắn răng, ngoan ngoãn bất chấp, trượt chân một cái…
Vững vàng ngã xuống trước mặt anh đẹp trai.
Không phải, đã nói “cậu ta nhất định sẽ đỡ cậu” rồi sao?
Tôi thầm oán ngẩng đầu nhìn Tạ Gia Ngũ, giờ phút này, tôi quên cả giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ban-tay-nhua/2736190/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.