Dường như Tạ Gia Ngũ có hơi sốt ruột, hắng giọng một cái, nói: “Vậy chúng ta đi ngay bây giờ luôn sao? Bây giờ mười một giờ rồi, vừa khéo đến giờ cơm.”
“A, hay là cậu chờ tôi một chút, tôi lên thay quần áo khác.”
Tạ Gia Ngũ cười một tiếng, nói: “Được, tôi chờ cậu.”
Mẹ kiếp, cậu ta cười lên trông thật đẹp, tiếng nói cũng vô cùng dễ nghe.
Tôi chờ cậu, ba chữ thật tuyệt vời.
Không nói dối mọi người, trong đầu óc tôi đã có hình ảnh, chính là hình ảnh tiễn ở ngoài sân bay, nam chính nói với nữ chính: “Anh chờ em, cho dù em đi bao lâu, anh cũng sẽ chờ em.”
Nhạc nền vang lên, là: “Dùng nửa năm tích góp vì em, vượt đại dương đến gặp em”.
Hu hu hu nước mắt kiên cường chực trào.
Tôi đẩy cửa phòng ký túc xá, ba người bạn cùng phòng đồng loạt nghiêng đầu từ chỗ ban công nhìn tới: “Vi Vi, sao cậu lại quay trở lại? Không ổn sao?”
Tay chân tôi luống cuống thay quần áo: “Thuận lợi, thuận lợi, cậu ấy hẹn tớ đi ăn cơm! Còn nói sẽ bồi thường cho tớ một chiếc váy.”
Bạn cùng phòng của tôi đi tới, vô tình đóng tủ quần áo của tôi lại.
?
“Cậu đừng mặc những thứ áo phông và quần đùi của cậu nữa đi, tới tủ quần áo của tớ chọn.”
“Thật ra thì… đây không phải quần đi biển… có lẽ cậu biết cái gì gọi là quần Bermuda nhỉ?”
“Tớ chỉ biết nam thần sẽ thích mấy thiếu nữ mặc JK!”
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ban-tay-nhua/2736191/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.