Sau ba ngày nằm viện tĩnh dưỡng cộng thêm một tuần ở nhà nghỉ ngơi, cuối cùng Thường Miên cũng được đi làm khiến lòng cô cảm thấy có chút khuây khỏa. Đến công ty sau nhiều ngày nghỉ, các anh chị đồng nghiệp ai ai cũng hỏi thăm sức khỏe làm cô thấy mình cũng được quan tâm lắm chứ. Sếp tổng đã đến, việc pha cà phê lại vẫn là cô. Cô vui vẻ đi chuẩn bị một tách cà phê sữa thơm nức cho hắn.
- Thưa sếp, mời dùng cà phê!
Hắn thì đang bận xem xét văn kiện, đâu rảnh bận tâm đến điểm bất thường nên theo thói cũ vån đón lấy tách cà phê. Nhưng là, còn chưa kịp tới tay thì toàn bộ cà phê đã đổ ụp xuống, chiếc sơ mi trắng tinh của ai đó cũng vì thế mà nhuốm bẩn.
Hắn ngẩng phắt đầu nhìn lên thủ phạm thì thấy cô trợ lý xin lỗi rối rít, cô dùng khăn giấy để lau chỗ áo bị dính cà phê cho hắn. Chả hiểu sao càng lau càng bẩn, hắn vội xua tay:
- Thôi! Đừng lau nữa, ra tủ lấy cho tôi chiếc áo khác vào đây!
Thường Miên cong đuôi mở tủ lấy áo ra cho hắn, dù động tác cực kỳ nhanh gọn nhưng nụ cười trên môi thì lại khoái chí vô cùng. Bước đầu công cuộc trả đũa, thành công!
Tiếp theo, những ngày sau đó, thi thoảng sẽ có những sự cố nho nhỏ xảy ra với hắn. Tuy không ảnh hưởng gì đến công việc nhưng cũng khiến cho hắn buồn bực khó tả, bởi những sự cố này dường như đều từ An Thường Miên mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vuong-van/3429446/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.