Đầu tuần, An Thường Miên đi làm với tinh thần phấn chấn. Những lúc cô đi vào đưa tài liệu cho Thiên Hi kí thì cứ thi thoảng hắn sẽ liếc nhìn cô một cái. Có lẽ dạo này cô không gây chuyện với hắn nên hắn có cảm giác ngứa ngáy, buồn tẻ. Bởi cô không thuộc thể loại người thù dai cho nên việc trả đũa đã xong và cô cũng không có ý định tiếp tục gây chuyện nữa.
Ngày hôm nay sau khi sắp kết thúc công việc, công ty có thông báo chuẩn bị sẽ tổ chức một hành trình du lịch, dã ngoại kéo dài mười ngày. Mọi người tha hồ thư giãn, thoải mái. Đây là một hoạt động tự nguyện, không bắt buộc cho nên ai muốn đi thì đi, không đi thì có thể làm bất cứ việc gì mình muốn. Hầu hết cả công ty ai cũng muốn đi, nhưng riêng Thường Miên thì lại không muốn, cô ghét những buổi dã ngoại hoặc chốn đông người. Cô sẽ rủ Minh Hạo và Tiểu Niệm đi đâu đó chơi hoặc cô sẽ học nấu ăn, xem phim, đọc tiểu thuyết ngôn tình.. Ôi chao, bao nhiêu là thú vui và là niềm đam mê của cô. Mới nhắc thôi đã thấy hứng thú rồi. Nhưng cô vẫn phải đi hỏi ý kiến của ông chủ, nếu hắn đi thì cô vẫn phải đi, còn hắn không đi thì cô mới được quyền tự do. Bởi vì công việc của cô có chút khác biệt với mọi người. Nhưng là, cô chỉ đi hỏi cho có lệ thôi, theo như cô biết, ông chủ này của cô cũng không có hứng thú gì với những hoạt động kiểu này. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vuong-van/3430743/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.