Sáng sớm hôm nay, trời mưa rả rích. Thỉnh thoảng, gió mơn man từ cửa sổ đem hương vị ảm đạm vào phòng.
Thường Miên vẫn đang nằm ngủ nhưng không an giấc. Cô cảm thấy thân thể mỏi mệt, tay chân vô lực và không thể nhấc lên. Đầu óc thì vừa đau nhức, vừa choáng váng, không thể dậy nổi để gọi cho Tiểu Niệm. Cứ nằm đó mê man rồi không biết gì nữa.
* * *
Tại công ty Thiên Thời.
Mặc dù đầu vẫn đau đấy nhưng Thiên Hi vẫn như thường lệ đến công ty rất quy củ, đúng giờ. Sau khi đi lên thang máy, chuẩn bị bước vào văn phòng, chân hắn vẫn bước đều đặn nhưng mắt thì không cách nào rời khỏi một vị trí đang thiếu vắng bóng người quen thuộc. Hôm nay, An Thường Miên đã không đi làm.
Hắn bước vào văn phòng với tâm trạng cực kì không vui. Những gì xảy ra đêm đó vẫn ảnh hiện thấy rõ trong đầu của hắn. Quả thật, dù hôm nay cô có đi làm thì hắn chưa biết sẽ phải đối diện với cô thế nào. Chính hắn cũng phải khinh thường bản thân vì những hành động mà mình làm ra. Bây giờ, cô ấy thế nào?
* * *
Hiện tại đang là mười giờ sáng, Thường Miên vẫn chưa chịu hạ sốt làm cho Tiểu Niệm lo lắng, rối bời. Cô nàng đành chườm cho Thường Miên một chiếc khăn ẩm rồi ngồi bên cạnh chăm sóc cho cô.
Sáng nay lúc phát hiện ra Thường Miên bị sốt, cô nàng lo lắng không biết làm sao nên đành gọi cho anh chàng Minh Hạo. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vuong-van/3418580/chuong-8.html