🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe anh nói như vậy, Bảo Ngọc thôi không khóc nữa. Cô quẹt hết nước mắt, nước mũi vào áo Lâm Chính, ngẩng khuôn mặt yêu kiều nhìn anh: "Lâm Chính, glocom tuy không thể hoàn toàn điều trị dứt điểm nhưng có thể kiểm soát mà. Điều trị sớm, tuân thủ hướng dẫn của bác sĩ vẫn có thể ngăn ngừa tình huống xấu.



Giả sử, nếu anh mù, em nguyện làm đôi mắt cho anh. Nếu anh sợ em khổ, sợ anh là gánh nặng của đời em thì anh nên vào viện ngay từ hôm nay!



Nghe lời em đi nha, Lâm Chính!"



Nói nghe sao mà hay mà dế!



Lúc yêu, ai cũng nói thế. Như ngày xưa bố thường hay nói với mẹ: Nếu điều trị không thành, bố nguyện làm đôi mắt cho mẹ, bên mẹ đến hết cuộc đời. Nhưng kết quả thì sao? Mắt mẹ chưa mù, bố đã dắt người tình về nhà công khai. Bố bảo: Đời bố còn dài, đàn bà ngoài đường nhiều như cát sa mạc, bố không dại gì lãng phí công sức vào người vợ sắp mù. Mẹ vì đau buồn, hận chồng đã ra đi vào một sáng đầu đông lạnh lẽo. 2



Mất đi đôi mắt, người mù có thể vẫn sống tốt nhưng mất đi niềm tin, ăn cú vả bất ngờ... người sáng mắt còn suy sụp không sống nổi. Huống chi...người sắp mù đối diện với trái tim mù vĩnh viễn. @



Lâm Chính nâng cằm Bảo Ngọc, nhìn sâu vào đôi mắt mang màu mật ong tuyệt đẹp. Một đôi mắt cuốn hút làm người ta muốn lao đến bên để yêu thương. Nó rất xứng đáng được hưởng một tương lai xán

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trong-day-mat/3709273/chuong-24.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.