Đêm nay, trời trở lạnh. Ngoài song, gió hú qua triền đổi từng luồng se sắt. Lâm Chính tỉnh giấc.
Ánh đèn ngủ mờ mờ nơi phòng khách giúp anh nhận ra chiếc chăn bông đang phủ lên cơ thể mình. Anh nhớ đêm qua, anh chỉ đắp chiếc áo vest.
Lầm Chính liền bật dậy mang chiếc chăn ấm vào phòng cho Bảo Ngọc.
Trên chiếc giường lớn, cô cuộn tròn như chú mèo lười tìm chút ấm trong chiếc áo vest của anh.
Gương mặt xinh xắn không vì giá lạnh ngoài trời mà kém sắc. Ngược lại thắm hồng rất dễ thương. Có hơi anh, giấc ngủ dường như an nhiên hơn nên anh đứng khá lâu mà cô không hề hay biết. Anh khẽ khàng phủ thêm chiếc chăn ấm, ngón tay thon gầy không cưỡng được chạm nhẹ lên sườn má. Cảm giác êm mềm từ năm đầu ngón tay truyền thẳng vào ngực làm rúng động trái tim vốn đã không còn bình lặng. Ánh mắt si mê. Đáy mắt lúng liếng nụ cười. Nụ cười ngớ ngẩn trên môi càng đậm hương kẻ si tình. ®
"Ngủ ngon em nha! Anh yêu em nhiều lắm!"
Lời thì thầm yêu đương giữa đêm khuya không biết có vọng vào tim ai không. Mà con mèo lười đang ngủ ngon chợt cựa mình, ôm luôn bàn tay thơm ấp vào bên má. Lầm Chính không nỡ phá giấc mơ đẹp của người ta đành đề im bàn tay trên má. Trong bóng đêm, anh lặng thinh ngắm người ta ngủ.
Càng ngắm càng si. Càng lâu tình càng đậm. Nơi lồng ngực trái, tim anh càng thổn thức không yên. Nó muốn nói với anh rằng: ngắm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trong-day-mat/3709274/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.