Hình Viêm nói sau này anh sẽ từ từ bù đắp.
Tần Phóng khẽ cười không thành tiếng rồi đứng dậy bảo: “Em biết rồi.”
Hình Viêm vẫn còn ngồi ở đó nhìn cậu, Tần Phóng phất tay áo bảo rằng: “Ngủ đi, anh nghỉ ngơi sớm một chút.”
Nói rồi cậu cũng quay trở về phòng, không tiếp tục nói chuyện với Hình Viêm. Cậu cũng không cho anh đáp án rằng cậu có ổn hay không, trong phòng khách chỉ còn lại Hình Viêm, đêm đó anh ngồi trên sofa lâu thật lâu.
Một cuộc trò chuyện trong màn đêm, lại càng giống như bởi vì ký ức lệch lạc mà trong đầu xuất hiện ảo giác, trời sáng mọi thứ cũng chực tan, thể như chưa từng xảy ra điều gì cả.
Nói mấy câu đó xong Tần Phóng vẫn như trước kia, lúc đối mặt với Hình Viêm vẫn ôn hòa và thản nhiên như trước, ngày mai là cậu phải đi rồi.
Sáng sớm nay Châu Tư Minh đã đi, anh ta đi từ lúc mọi người còn chưa thức giấc.
“Cậu ta đưa cho anh mười ngàn để anh chuyển cho cậu, anh gửi vào wechat cậu nhé.” Lúc Tần Phóng dậy Hàn Tiểu Công nói với cậu.
Tần Phóng nhướng mày: “Châu Tư Minh á?”
“Ừm, lần trước cậu cho cậu ta ấy.” Hàn Tiểu Công nói.
Tần Phóng chớp mắt nhìn: “Anh ta cho em tiền làm gì?”
Hàn Tiểu Công nhoẻn cười bảo: “Cậu ta bảo chuyện lần trước hai người huề nhau, nhưng khi đó cậu ta nghèo quá, nên cậu đưa tiền cậu ta cũng nhận.”
(T/N: Lúc trả đũa Tần Phóng bôi keo dán lên đồ của Châu Tư Minh, sau khi biết Cung Kỳ đã có bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320806/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.