Ngày hôm đó Tần Phóng hỏi hai câu này xong không đợi Hình Viêm trả lời, xoay người phất tay bỏ đi. Lúc đi bờ vai vươn thẳng, tư thế đi như bình thường, mỗi bước chân đều rất kiên định. Mồ hôi từ trên trán chảy ròng xuống, qua con mắt, theo làn mi rồi trượt dài.
Tần Phóng đưa ngón trỏ lên lau, cảm thấy oi bức, kéo vạt áo lên lau mặt.
Tần Phóng về ký túc xá tắm rửa, sau đó nằm dài trên giường, ngủ từ trưa đến buổi sáng ngày hôm sau. Cậu ngủ rất say, từ sáng tới tối rồi lại tới hừng đông.
Điện thoại có rất nhiều cuộc gọi lỡ, có của Hình Viêm có của người khác, nhưng không có tin nhắn, Tần Phóng rửa mặt rồi đi học, không mang theo điện thoại.
Trần Kha bảo hôm qua Hình Viêm tới ký túc xá tìm cậu, cậu ngủ suốt, Hình Viêm ngồi trên ghế hơn một tiếng rồi đi.
Tần Phóng bảo, ừm, em biết rồi.
Tan học trở về bạn cùng phòng đã mua cơm đặt lên bàn cậu.
Thẩm Đăng Khoa dè dặt nhìn cậu, anh hỏi: “Thiếu gia à, có ổn không?”
Tần Phóng cười hỏi: “Em làm sao?”
Thẩm Đăng Khoa nói: “Anh thấy tâm tình cậu không được tốt.”
Trần Kha ngồi bên cạnh bảo: “Ông nhìn ra được à?”
Thẩm Đăng Khoa cũng không dám nhiều lời, Tần Phóng nói: “Tâm tình vẫn được, tối ra ngoài uống rượu đi!”
“Được rồi!” Thẩm Đăng Khoa gật đầu, “Gọi Đồng Nhi nhé?”
Tần Phóng nói: “Ừm, mọi người gọi cậu ấy nhé, em hơi mệt, ngủ một giấc.”
Tần Phóng lại lên giường nằm, nhắm mắt như đã vào giấc, cả buổi chiều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320792/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.