Đêm đen khiến người ta trầm luân, bóng tối khiến mọi dòng cảm xúc cuộn trào, lõa lồ trong không khí, mặc cho nó lên men bốc hơi. Giống như một màn sương mù, dưới đêm tối không chút kiêng kị mà khuếch tán khắp nơi.
Đến khi bình minh ló dạng, những cảm xúc yếu đuối kia không kịp đối mặt với ánh dương, không muốn lụi tàn cũng phải tan biến.
Cứ đến tháng thi cử Tần Phóng lại trở nên chăm chỉ, bình thường không thích học hành, nhưng đến tháng thi sẽ không qua loa, trước đây ôn tập cậu mang theo điện thoại mà cả ngày không buồn xem, bây giờ đại đa số thời gian cậu đều không mang theo điện thoại, không mang điện thoại bên mình, chỉ cần khống chế tư tưởng không nghĩ vẩn vơ thì sẽ giữ được bình tĩnh, hiệu suất ôn tập cũng tăng cao.
Bí thư chi đoàn đưa tài liệu ôn tập cho cậu, Tần Phóng mỉm cười nói cảm ơn với người ta.
Cô gái ấy từng có những tình cảm thương mến với cậu, chuyện cũng đã qua lâu rồi, bây giờ người yêu cô ấy cũng ở trong phòng tự học, bí thư chi đoàn nhỏ giọng nói với Tần Phóng: “Mình tự sắp xếp đấy, đảm bảo luôn.”
Tần Phóng lại cảm ơn lần nữa.
Bí thư chi đoàn nắm chặt tay ra hiệu cậu cố lên, sau đó quay trở về ngồi bên bạn trai mình.
Tần Phóng lật xem tài liệu, trong lòng thầm khen cô ấy cứ như một thiên sứ thiện lương vậy.
Những lúc không có tiết cậu ở trong phòng tự học từ tám giờ sáng đến khi phòng tự học đóng cửa, trong cặp Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320793/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.